Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010

Giá như ngày ấy...

(thongtin247) -

Giá như mọi người phòng anh và phòng em đừng gán ghép em với anh, đừng vun vào cho cả hai! Giá như anh đừng nhắn tin cho em nhờ một số công việc thuộc chuyên môn của em…

Đêm qua em đã khóc thật nhiều, để rồi hôm nay đi làm với đôi mắt sưng húp.Em không dám hứa với một ai đó hay với chính bản thân mình sẽ là những giọt nước mắt cuối cùng cho tình yêu em dành cho anh! Em không muốn hứa, vì em sợ...

Em không phải là một cô gái xinh đẹp, thông minh hay khéo léo nhưng em có nét duyên thầm của một cô gái xứ Nghệ, em luôn sống thật với những gì em vốn có… không phô trương, giả dối để đánh bóng bản thân mình. Em luôn tự hào với bản thân mình vì chưa lần nào em làm điều sai trái, em tự hào vì được sinh trưởng trong một gia đình có nề nếp, gia giáo…

Anh một người đàn ông có học vấn, đứng đắn trong mọi mối quan hệ xã hội, hiền lành nhưng khá lạnh lùng. Anh cũng có một gia đình nề nếp. Em đã yêu anh ngay lần gặp đầu tiên ấy. Làm sao em lại có thể yêu nhanh đến như vậy chứ? Ở cơ quan mình, em là nữ, em có thể lựa chọn bao nhiêu người xung quanh em có thể hơn anh, sẵn sàng giúp đỡ em lúc nào em cần và luôn quan tâm tới em.

Rồi mình cũng quen và yêu nhau! Một thời gian quá ngắn phải không anh? Nhưng đó là những gì chân thành nhất em dành cho anh! Em hạnh phúc khi yêu và được anh yêu chân thành như thế!

Giá như mọi người phòng anh và phòng em đừng gán ghép em với anh, đừng vun vào cho cả hai! Giá như anh đừng nhắn tin cho em nhờ một số công việc thuộc chuyên môn của em… Nhưng tất cả chỉ là để em ngụy biện khi em cố tìm mọi lý do để quên anh… vì em đã yêu anh ngay cả khi không có tất cả!

Em biết anh không dám nói với em: "Chúng ta hãy dừng lại ở đây được không em?" nhưng em hiểu tất cả… Người ta nói rằng con gái có một trái tim nhạy cảm, có giác quan thứ 6 và em tin điều đó anh à! Em cảm nhận được tình yêu anh không còn như ngày đầu gặp em nữa. Anh lấy lý do phải học thêm buổi tối, cuối tuần lại có việc này việc nọ... Em nói với anh điều em cảm nhận được anh lại bảo em cứ suy nghĩ linh tinh, không có gì hết. Em thật ngây thơ, khờ dại đến mức khiến người khác khó chịu và có chăng là một chút cảm giác thương hại.

Giá như ngày ấy..., Bạn trẻ - Cuộc sống,

Em hạnh phúc khi yêu và được anh yêu chân thành như thế!

Em luôn tìm mọi lý do để thanh minh rằng anh luôn là người của công việc, mình không nên làm phiền anh. Nếu anh rỗi anh sẽ nhắn tin cho em... Em phải thông cảm và không nên tạo áp lực cho anh! Em yêu anh đến mù quáng vậy sao?

Tối qua em đã nhắn tin về nhà cho mẹ.

- Mẹ à! Con thật sự rất buồn, giờ con không biết con nên làm gì cho đúng nữa.Con sẽ không yêu một lần nữa đâu mẹ à!

- Con hãy nghe máy của mẹ đi!

- Giờ con không muốn mẹ hỏi gì cả, cũng không muốn nói gì hết, con không nghe đâu! Con xin lỗi…

- Con hãy cho mẹ nói chuyện với con!

Con khóc sao? Mẹ biết con buồn lắm! Mẹ có an ủi con cũng chỉ xoa dịu bớt nõi lòng con thôi. Nhưng con phải nhớ rằng con là một cô gái trẻ lại xinh xắn, có học thức, có một công việc ổn định và một trái tim rất thật. Con đừng quá buồn hoặc vì quá yêu mà níu kéo những gì không thuộc về mình! Có thể con đã sai ở điểm nào đó mà chưa nhận ra… Con hãy tự hoàn thiện mình hơn nữa rồi con sẽ tìm được người xứng đáng với con thôi...

- Mẹ ơi! Con tắt máy đã nha, Con xin lỗi!

Em phải làm gì khi hàng ngày mọi người hỏi thăm tình cảm của anh và em. Em có quên được khi chưa ai hiểu nỗi lòng em chứ? Em cũng sợ lại phải nhìn thấy anh mỗi lần anh xuống thăm cơ sở… tim em lại đập loạn nhịp vì đau đớn!

Giá như ngày ấy..., Bạn trẻ - Cuộc sống,

Em đã rất sợ khi viết tiếp cuốn nhật ký khi không còn có anh nữa!

Em đã rất sợ khi viết tiếp cuốn nhật ký khi không còn có anh nữa! Nhưng em lại không thể cất vào ngăn tủ để quên tất cả... Em đã bao lần tìm danh bạ có tên anh để xoá tất cả những gì liên quan đến anh vì em biết, sẽ chẳng bao giờ anh lại liên lạc với em nữa… nhưng em vẫn không thể làm được! Dẫu em có thể xoá đi tất cả nhưng em cũng không thể quên số điện thoại của anh được!

Anh là người đàn ông tốt! Em không trách anh điều gì cả! Có chăng em chưa phải là người anh lựa chọn, người anh đi tiếp con đường của mình!

Giờ tạm thời em phải thôi nghĩ đến anh để làm việc, một núi công việc đang cuối tháng em cần làm! Em sẽ nhớ đến anh nhưng không phải để bỏ bê tất cả công việc của mình như thế này!

Mong anh hãy luôn là chính anh như ngày đầu tiên em gặp! Chúc anh luôn thành đạt trong công việc và hạnh phúc anh nhé!


theo 24h

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright 2011 Taynguyennews.net. Designed by Cute Templates Blogger.
Thanks to: Link 1, Link 2, Link 3.