Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010

Nữ sinh 17 tuổi gốc Việt nhận học bổng tiến sĩ của ĐH Harvard

0
(thongtin247) - 13 tuổi vào đại học, 17 tuổi nhận học bổng tiến sĩ của ĐH danh tiếng Harvard, Alexandria Huynh khiến ai cũng phải ngưỡng mộ.

Trong khi các bạn trẻ khác ở cùng độ tuổi 17 còn đang cố gắng tốt nghiệp trung học, cô bạn Alexandria Huynh đã trở thành một trong những cử nhân trẻ nhất tốt nghiệp trường đại học Cal State L.A. niên khóa 2010. Đặc biệt hơn nữa, mùa thu này, Alexandria sẽ chính thức đến trường ĐH Harvard để theo học chương trình tiến sĩ chuyên ngành Miễn dịch học.

Được nhận vào ĐH Y Harvard với học bổng toàn phần kèm theo những phí phụ cấp thêm, Alexandria Huynh còn được nhận theo học chương trình tiến sĩ bởi hai trường đại học danh giá khác là Yale và Pennsylvania.

Nữ sinh 17 tuổi gốc Việt nhận học bổng tiến sĩ của ĐH Harvard

Alexandria Huynh đã học đại học từ năm 13 tuổi

Qua chương trình Nhập học sớm của trường đại học Cal State L.A, Alexandria vào đại học khi chỉ mới 13 tuổi. Bạn ấy đã nhận được bằng cử nhân ngành sinh học danh dự. Trong tương lai, Alexandria mong muốn theo đuổi sự nghiệp trong ngành nghiên cứu Y-Sinh học với những ứng dụng trị liệu.

Là một thành viên của nhóm nghiên cứu của giáo sư Edith Porter thuộc trường đại học, Alexandria đã tập trung nghiên cứu cách mà tế bào đường ruột của chuột phản ứng với vi khuẩn Salmonella Typhimurium, một loại vi khuẩn gây nên bệnh đường ruột ở người.

Ghi nhận công lao của giáo sư Porter, Alexandria cho biết: "Cô ấy dành phần lớn thời gian cố vấn cho học sinh, cả ở trên lớp lẫn trong phòng thí nghiệm. Cô ấy đã hỗ trợ và hướng dẫn như một người cố vấn nghiên cứu, và giúp tôi suy nghĩ có hệ thống hơn về chính bản thân mình cũng như công việc”.

Sinh sống tại Torrance, California, Alexandria Huynh cũng là thành viên của Hội danh dự Chìa khóa vàng và Hội danh dự Phi Kappa Phi của trường ĐH Cal State L.A. Bạn ấy còn được nhận học bổng Kinecta Federal Credit Union Scholarship, nhận giải thưởng Sinh viên năm cuối xuất sắc nhất hội Phi Kappa Phi và học bổng dành cho Sinh viên tốt nghiệp chương trình Nhập học sớm xuất sắc. Ngoài ra, cô bạn còn làm tình nguyện tại Trung tâm Y học Torrance. Khi thời gian cho phép, Alexandria còn rất thích trượt ván và chơi piano.

Nữ sinh 17 tuổi gốc Việt nhận học bổng tiến sĩ của ĐH Harvard
Alexandria sẽ theo học chương trình tiến sĩ tại ĐH Harvard vào mùa thu năm nay.

Alexandria Huynh cho biết: "Chương trình Nhập học sớm của trường đại học cung cấp một nền tảng vững chắc cũng như hệ thống hỗ trợ rất hiệu quả. Những tân sinh viên như chúng tôi được nói chuyện với các anh chị sinh viên lớn hơn, những người đã trải qua những kinh nghiệm như chúng tôi bây giờ, cùng với liên hội sinh viên với nhiều người với nhiều cách nhìn khác nhau.”

Chương trình Nhập học sớm (EEP) của trường ĐH Cal State L.A chỉ nhận những học sinh trẻ tuổi xuất chúng và đặc biệt xuất sắc, có bạn chỉ mới 11 tuổi. Các bạn ấy được nhận thẳng vào các trường đại học, được giám sát đánh giá và cố vấn thường xuyên, cùng với cơ hội học tập cùng với những bạn trẻ xuất sắc khác. Alexandria Huynh là 1 trong 20 sinh viên tốt nghiệp từ chương trình Nhập học sớm năm nay.


Read more

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

Bức thiệp tri ân thầy cô lớn nhất Việt Nam

0
(thongtin247) -

Bức thiệp tri ân thầy cô lớn nhất Việt NamDài 10 m, cao 8 m, tấm thiệp "Tri ân thầy cô" được kết từ 15.000 bông sen hồng vừa ra mắt vào chiều 12/11, tại Cao đẳng Việt Mỹ (VATC), TP HCM.

Tấm thiệp được thiết kế để mừng Ngày nhà giáo Việt Nam, 20/11. Gần 4.000 sinh viên, học viên ở nhiều cơ sở tự tay làm từng bông hoa sen kèm theo nhiều lời tri ân gửi đến các thầy cô để bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Lên kế hoạch thực hiện từ tháng 8, đến nay tấm thiệp đã hoàn thành và sẽ đem trưng bày tại Nhà văn hóa thanh niên đúng ngày 20/11.

"Chưa bao giờ em tham gia một việc làm có ý nghĩa như thế này. Hầu hết các bạn đều hào hứng khi thực hiện công trình. Những ngày cuối tuần em vẫn tranh thủ thời gian gấp bông sen giấy và ghi kèm những lời chúc và cảm xúc của mình đến thầy cô", Võ Nguyễn Thảo Trân, sinh viên năm 2 khoa Quản trị du lịch bày tỏ.

Ông Nguyễn Thế Bảo, Hiệu trưởng nhà trường cho biết: "Chúng tôi chọn hình ảnh bông sen hồng làm biểu tượng chủ đạo vì hoa là biểu tượng cho sự thanh cao và tinh khiết, thể hiện truyền thống Tôn sư trọng đạo của người Việt Nam. Qua đó thể hiện lòng biết ơn chân thành của sinh viên nhà trường với những ai mang trọng trách trồng người".

Công trình được trung tâm sách kỷ lục Vietbook giám sát và xác lập kỷ lục Guiness Việt Nam.

Theo VNE.

Read more

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2009

Cậu bé mồ côi thành chuyên gia Y khoa xuất sắc trên đất Mỹ

0
(thongtin247) -
Từng phải bỏ học để theo cha đánh cá, cậu bé ấy đã trở thành một chuyên gia Y khoa uy tín. Đó là Bác sĩ - Nhà giáo Nguyễn Xuân Nam, Trưởng khoa Phẫu thuật Nhi, Đại học California và chuyên gia của một số trung tâm y khoa tên tuổi tại Mỹ.
Bỏ học theo nghề chài lưới giúp gia đình


Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam
Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam sinh ngày 18/9/1959, thôn Bá Hạ, thuộc đảo Hòn Khói, Ninh Hòa, Nha Trang, Việt Nam. Là con thứ hai trong số tám người con của một gia đình làm nghề đánh cá nghèo, cậu bé Nguyễn Xuân Nam lớn lên cùng với tiếng sóng của biển cả và tiếng bom đạn của chiến tranh. Khi lên bốn tuổi thì Nguyễn Xuân Nam mồ côi mẹ.

Đến đầu năm 1971, khi mới học lớp 6, trước hoàn cảnh nhà nghèo khó, cậu học trò sáng dạ Nguyễn Xuân Nam đã phải xin nghỉ học để giúp gia đình. Tuy mới 11 tuổi, nhưng Nam đã ý thức được vai trò người anh thứ 2 của mình trong nhà để giúp cha và mẹ kế nuôi dạy các em. Nguyễn Xuân Nam theo cha đi đánh cá. Rồi từ đó, cuộc sống trên biển cả đã tôi luyện Nam lớn dần thành một chàng trai biển vạm vỡ. Tuy nhiên, trong sâu tâm trí của anh, niềm khao khát được cắp sách đến trường vẫn không ngừng đau đáu, khi âm ỉ, lúc thôi thúc.

Trong 9 năm theo nghề chài lưới, Nguyễn Xuân Nam đã phải đau lòng chứng kiến những cái chết lần lượt của mẹ kế và 2 đứa em của anh. Điều khiến anh thấy khổ tâm nhất là họ đều chết vì những chứng bệnh thông thường có thể chữa khỏi được, nhưng do điều kiện chăm sóc y tế còn thiếu thốn ở vùng quê biển Hòn Khói nghèo của anh. Anh tự hỏi: "tại sao lại có những cái chết dễ dàng như vậy?", anh kể.

Mong muốn khiêm nhường

Bắt đầu đặt chân lên đất Mỹ khi vừa bước sang tuổi 19, Nguyễn Xuân Nam hiểu rằng mình đang đặt chân lên mảnh đất của những cơ hội học tập đang mở ra phía trước. Và hơn bao giờ hết, giấc mơ đổi đời bằng con đường học vấn lại bùng lên trong anh. Vì vậy, ngay sau khi ổn định cuộc sống nơi mảnh đất mới, Nguyễn Xuân Nam đã xin theo học tiếp phổ thông tại thành phố Lincoln.

Dù vậy, với cái vốn tiếng Anh hầu như bằng không lúc đó của mình và vốn văn hóa ít ỏi đã bị rơi vãi đi khá nhiều sau những năm tháng lao khổ, mong muốn của Nguyễn Xuân Nam cũng thật khiêm nhường, như anh cho biết: "Lúc bấy giờ tôi chỉ mong làm sao nói được tiếng Anh là đủ rồi. Tôi chỉ mong học xong trung học là tôi mừng rồi... vì gia đình từ trước đến nay chưa ai tốt nghiệp trung học cả".

Để có thể có tiền ăn học, Nguyễn Xuân Nam đã xin vào làm lao công trong trường với đủ thứ công việc cực nhọc trong cái lạnh giá của mùa Đông Nebraska. Đã nhiều lần anh định bỏ học, nhưng rồi nghĩ việc học hành sẽ giúp mình có được tương lai sáng sủa. Ban ngày học ở trường và làm lao công mệt hết sức, ban đêm anh vẫn đi đến lớp học Anh ngữ...

Với những cố gắng như vậy, năm 1983, Nguyễn Xuân Nam đã tốt nghiệp trung học tại trường Norris High School với điểm số 3.85. Đây là một thành tích xuất sắc mà ít học sinh người Á Đông có thể đạt được ở Mỹ.

Chàng trai Việt và ước mơ chữa bệnh cứu người

Thành công ban đầu đã giúp Nam có thêm tự tin để đặt ra những mục tiêu tiếp theo trên con đường học vấn. Chàng thanh niên Nguyễn Xuân Nam quyết tâm theo học ngành Y .

Tuy nhiên, tại Mỹ, đây là một trong những ngành đào tạo có điều kiện đầu vào cao nhất, và người được nhập học phải đã có bằng cử nhân. Vì vậy, anh đã vượt qua quá trình tuyển chọn khắt khe để được nhận vào học tại Đại học Nebraska, ở thành phố Lincoln để sau đó có thể theo học chương trình cử nhân Hóa và Toán tại Đại học Creighton, ở thành phố Omaha của bang Nebraska.

Năm 1987, sau khi tốt nghiệp Đại học Crieghton với 2 bằng Toán và Hóa học, cử nhân Nguyễn Xuân Nam đã đủ điều kiện thực hiện ước mơ trong thâm tâm của anh: học ngành Y để giúp chữa trị cho các trẻ em nghèo bệnh tật. Từ năm 1987 đến 1991, Nguyễn Xuân Nam theo học chương trình Bác sĩ Y khoa (MD) tại trường Y khoa của Đại học Creighton, ở thành phố Omaha, bang Nebraska. Sau đó, anh học thêm 6 năm chương trình phẫu thuật tổng quát (residency in general surgery) tại đây và Đại học New Mexico.

Chuyên gia Phẫu thuật Nhi xuất sắc với những giải thưởng

Ra trường với tấm bằng Bác sĩ, Nguyễn Xuân Nam không mở phòng mạch hành nghề để tận hưởng thành quả học tập của mình với công việc được xã hội Mỹ trọng vọng này như nhiều bác sĩ khác, mà anh bỏ ra 2 năm nữa để theo học thêm chương trình chuyên khoa Phẫu thuật Nhi (Pediatric surgery) tại Đại học Pittsburgh, ở bang Pennsylvania trong các năm từ 1997 đến 1999.

Đại học California, Irvine

Hoàn thành chương trình tu nghiệp tại Đại học Pittsburgh, năm 1999, Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam được Đại học California, Irvine mời về làm Trưởng khoa Phẫu thuật Nhi. Từ đó đến nay, anh hoạt động trong lĩnh vực y tế và tham gia giảng dạy tại trường Đại học nổi tiếng ở miền nam California này. Trong những năm qua, anh đã được đề bạt và giữ các chức vụ quan trọng như Giáo sư trợ giảng Phẫu thuật; Chủ tịch Ban Ung bướu Nhi khoa; Giám đốc Phẫu thuật trong Bộ phận Chăm sóc toàn diện Nhi khoa (Pediatric Intensive Care); Trưởng khoa Phẫu thuật Nhi của Trung tâm Y khoa thuộc Đại học California, Irvine...

Trong quá trình nghiên cứu, giảng dạy và hoạt động trong lĩnh vực Y khoa, Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam đã công bố nhiều bài báo trong các tạp chí chuyên khoa phẫu thuật cũng như một số sách báo khác. Anh là chuyên gia Phẫu thuật Nhi khoa uy tín trong giới Y khoa quốc tế. Thêm vào đó, Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam còn rất tích cực tham gia các hoạt động phục vụ cộng đồng. Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam đã được trao tặng nhiều giải thưởng trong ngành Y, trong đó có danh hiệu Bác Sĩ Phẫu Thuật Chăm Sóc Cấp Cứu Nổi Bật Nhất trong năm tại Bệnh viện Nhi Đồng ở Pittsburgh...

Mong đem kiến thức về giúp quê nhà

Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam đã lập gia đình. Vợ anh là Bác sĩ chuyên khoa gây mê Nguyễn Hoàng Lan. Hai người quen nhau trong thời gian học đại học. Hiện hai vợ chồng anh đều làm việc tại trường Đại học California, Irvine. Mặc dù cặp vợ chồng Bác sĩ này có thể đứng ra mở phòng mạch để làm giàu nhanh chóng, nhưng hai người vẫn theo nghề giảng dạy để cho "ra lò" tiếp những thế hệ bác sĩ trẻ phục vụ cộng đồng. Còn Bác sĩ Nam vẫn đi chiếc xe ô tô cũ kỹ sản xuất từ những năm 90 thế kỷ trước.

Bác sĩ Nguyễn Xuân Nam hy vọng sẽ phát triển Trung tâm Y khoa Đại học California, Irvine trở thành một trung tâm lớn về Phẫu thuật Nội soi ổ bụng cho trẻ em tại quận Cam, một trong những nơi có đông bà con người Việt sinh sống nhất tại Mỹ. Anh cũng mong sẽ có dịp được đem kiến thức chuyên môn học được ở Mỹ về giúp đỡ cho những đồng bào có hoàn cảnh khó khăn ở quê nhà, nhất là những trẻ em nghèo bệnh tật .

Vũ Anh Tuấn
Theo uci.edu và báo chí nước ngoài
theo dantri.com
Read more

Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2009

Vị Tiến sĩ người Việt luôn đạt điểm tối đa

0
(thongtin247) -
- Những năm gần đây, cái tên Nguyễn Ngọc Tuấn được các giáo sư, giảng viên và các sinh viên, nghiên cứu sinh tại trường Đại học Sư phạm Voronezh của Liên bang Nga nhắc đến với sự thán phục.

Là một Tiến sĩ xuất sắc trong ngành Vật Lý và được những lời mời chào hấp dẫn của những trường Đại học danh tiếng của Nga, nhưng sự lựa chọn của anh vẫn là quê nhà.

Luôn đạt thành tích xuất sắc

Tiến sĩ trẻ Nguyễn Ngọc Tuấn

Nguyễn Ngọc Tuấn sinh năm 1981 tại Đồng Giao, thị trấn Phong Châu, huyện Phù Ninh, tỉnh Phú Thọ. Mặc dù gia đình công nhân, nhưng bố mẹ Tuấn đặc biệt quan tâm, đầu tư cho việc học tập của con cái. Không phụ công cha mẹ, Tuấn đã thi đỗ vào Trường Phổ thông trung học chuyên Hùng Vương, Việt Trì, Phú Thọ. Ngay trong những năm tháng còn theo học tại trường chuyên Hùng Vương, Tuấn đã rất say mê môn Vật Lý.

Nhờ có năng khiếu và được học tại trường chuyên, Nguyễn Ngọc Tuấn luôn đạt thành tích xuất sắc và được chọn vào đội tuyển đi tham dự các kỳ học sinh giỏi quốc gia, và đã đạt được nhiều giải cao, như Giải ba toàn quốc môn Vật lý năm 1999... Ngay từ khi còn là học sinh phổ thông, Tuấn đã có nhiều bài viết về vật lý được đăng trên báo Vật Lý Phổ thông của Hội Vật lý Việt Nam. Không chỉ giỏi môn Vật Lý, Nguyễn Ngọc Tuấn còn "ẵm" cả Giải nhì trong cuộc thi Toán năm 1998-1999 do báo Toán học và Tuổi trẻ tổ chức, và được trao bằng danh dự.

Với những thành tích như vậy, sau khi tốt nghiệp trường chuyên Hùng Vương, Nguyễn Ngọc Tuấn được tuyển thẳng vào học tại khoa Vật lý trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Tại đây, ngay sau học kỳ I, chàng sinh viên miền quê trung du đã đạt điểm trung bình các môn học tại trường là 9,7/10. Trong tất cả các môn thi, Nguyễn Ngọc Tuấn chỉ "bị" có một điểm 9, những môn còn lại toàn điểm 10. Và Nguyễn Ngọc Tuấn đã được Trường Đại học Sư phạm Hà Nội cử sang Liên bang Nga học tập.

Đạt điểm tối đa tất cả các môn

Sang Liên bang Nga, Nguyễn Ngọc Tuấn theo học Đại học Sư phạm tại thành phố Voronezh. Thành phố thủ phủ của vùng đất đen của nước Nga này nằm cách thủ đô Moskva 600 km về phía nam.

Bằng sự nỗ lực và cố gắng vượt bậc của mình, chàng sinh viên Việt Nam Nguyễn Ngọc Tuấn đã làm cả trường Đại học Sư phạm Voronezh thực sự ngạc nhiên và khâm phục. Sau khi học xong năm dự bị (năm học tiếng Nga chuyên ngành), Nguyễn Ngọc Tuấn đã hoàn thành chương trình đại học 5 năm chỉ trong vòng 4 năm với kết quả xuất sắc, tất cả các môn học của Tuấn đều đạt điểm 5 (điểm tối đa). Trong suốt những năm học đại học, Tuấn đã nhận được nhiều giấy khen của Đại học Sư phạm Voronezh và Đại sứ quán Việt Nam tại Liên bang Nga.

Mới là sinh viên năm thứ 4 của trường, Nguyễn Ngọc Tuấn đã bắt đầu tham gia nghiên cứu Vật lý siêu dẫn. Đối với nhiều sinh viên Việt Nam và sinh viên nước ngoài, đây là chuyên ngành rất khó, các đề tài mà Tuấn nghiên cứu về vật lý là những đề tài cũng mới mẻ trong khoa học vật lý của Nga và thế giới. Tuấn đã tham gia nhiều hội nghị khoa học và có 4 công trình được gửi đến những hội nghị quốc tế về vật lý siêu dẫn khi còn là sinh viên.

Các nghiên cứu này đã được đăng trên tạp chí khoa học nổi tiếng thế giới "Physica C" (nhà xuất bản Elsevier) số tháng 08/2005, tháng 7/2006, tháng 10/2006. Đó là các công trình Tuấn là đồng tác giả với Giáo sư Belyavsky V.I., chuyên viên chủ đạo của Viện vật lý mang tên Lebedev trực thuộc Viện Hàn lâm khoa học Liên bang Nga và Viện sĩ thông tấn Viện Hàn lâm Khoa học Liên bang Nga Kopaev Yu.V. với tên đề tài nghiên cứu là "Sự dịch chuyển từ ghép đôi siêu dẫn với động lượng lớn qua tương tác phonon tới ghép đôi siêu dẫn qua lực đẩy", "Hiệu ứng đồng vị trong điều kiện ghép đôi siêu dẫn từ lực đẩy", "Hiệu ứng đồng vị trong các hợp chất siêu dẫn thường và trong các hợp chất cuprat siêu dẫn"... được giới chuyên môn đánh giá cao.

Vừa làm nghiên cứu sinh vừa làm thầy

Đại học Sư phạm Voronezh - nơi Nguyễn Ngọc Tuấn theo học

Nhờ đạt được nhiều thành tích xuất sắc trong học tập, nghiên cứu khoa học tại Đại học Sư phạm Voronezh, sau khi Nguyễn Ngọc Tuấn kết thúc chương trình đại học hệ chuyên gia vào năm 2005, anh đã được học bổng toàn phần để chuyển tiếp làm nghiên cứu sinh, viết luận án Tiến sĩ (Ph.D.) chuyên ngành Vật lý tại Đại học Sư phạm Voronezh. Vừa là nghiên cứu sinh, Nguyễn Ngọc Tuấn vừa tham gia giảng dạy cho các sinh viên năm thứ 5 theo lời mời của Ban Giám hiệu trường Đại học Sư phạm Voronezh.

Sự lựa chọn của trái tim

Nngay khi đang là nghiên cứu sinh Tiến sĩ, Nguyễn Ngọc Tuấn đã được Giáo sư Kopaev Yuri Vasilevich, Viện sĩ Thông tấn Viện Hàn lâm Khoa học Nga, Giám đốc Phân viện vật lý chất rắn thuộc Viện vật lý mang tên Lebedev, ngỏ ý mời anh ở lại làm việc tại Liên bang Nga. "Chúng tôi sẵn sàng tiếp nhận em Tuấn làm việc ở Viện Vật lý tại Liên bang Nga sau khi em bảo vệ xong luận án Tiến sĩ tại trường. Đây là một tài năng hiếm có của Việt Nam trong lĩnh vực này", Giáo sư, Kopaev nói.

Nguyễn Ngọc Tuấn đã bảo vệ thành công luận văn Tiến sĩ chuyên nghành Vật Lý lý thuyết môi trường đông đặc tại Đại học tổng hợp Voronezh vào cuối năm 2008. Mặc dù nhận được những lời mời chào hấp dẫn của những trường đại học danh tiếng của Nga, nhưng sự lựa chọn của anh vẫn là quê nhà.
Được biết, hiện nay Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Tuấn đã về nước và làm việc tại Bộ môn Vật lý lý thuyết, Viện Vật lý kỹ thuật của Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội. Đây là một Viện đào tạo, nghiên cứu khoa học và chuyển giao công nghệ có nhiều thành tích quan trọng, đến nay đã cho "ra lò" hàng trăm kỹ sư, nhà nghiên cứu Vật lý các chuyên ngành từ Vật Lý chất rắn, kỹ thuật Hạt nhân, Kỹ thuật ánh sáng đến Vật Lý môi trường…
Tin rằng với tài năng và kiến thức của mình, Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Tuấn sẽ có nhiều đóng góp vào sự phát triển của Viện cũng như ngành Vật Lý nói chung.
Vũ Anh Tuấn
Theo ĐSQ Việt Nam tại LB Nga, báo chí trong và ngoài nước
theo dantri.com
Read more

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

Trường đại học không hiệu trưởng

0
(thongtin247) -

TP - Trường ĐH Công nghệ Thông tin (CNTT) Gia Định tại TPHCM đang có nhiều bất ổn nhưng chưa được Bộ GD &ĐT kiểm tra toàn diện mặc dù, nhiều cổ đông đã gửi đơn đề nghị từ nhiều tháng nay.

Trường đại học không hiệu trưởng
Cơ sở 285/291 Cách Mạng Tháng Tám của ĐH CNTT Gia Định - Ảnh: Đ.K

Cũ vô hiệu hoá mới

Vụ việc lộn xộn tại trường ĐH CNTT Gia Định tưởng như trở thành đỉnh điểm vào tháng 11/2008. Vào thời điểm đó, sau khi báo chí lên tiếng về những bất ổn của trường, Bộ GD&ĐT vào cuộc xử lý.

Mọi việc lúc ấy dường như tạm lắng với việc TS. Nguyễn Văn Quang (phó hiệu trưởng phụ trách đào tạo) làm hiệu trưởng thay TS. Trần Hiếu Hạnh, người bị toàn thể hội đồng cổ đông bỏ phiếu bãi nhiệm. TS. Nguyễn Văn Quang, vào thời điểm ấy, cũng tự tin cho rằng sẽ vực dậy được ngôi trường.

Thế nhưng, chỉ thời gian ngắn sau khi Bộ GD&ĐT rút, mọi việc lại trở nên phức tạp.

Ngay khi chưa bị hạ bệ xuống làm phó hiệu trưởng, ngày 19/11/2008 (chỉ sau khi Bộ GD&ĐT gửi đơn đề nghị UBND TPHCM xem xét, xử lý hai ngày), ông Trần Hiếu Hạnh – khi ấy còn là hiệu trưởng kiêm Chủ tịch Hội đồng Quản trị đã ra quyết định thu hồi một số quyết định và văn bản trước đây của trường ĐH CNTT Gia Định.

Có tất cả 17 quyết định trước kia bị thu hồi. Trong đó, tất cả những chức danh bổ nhiệm trước kia như trưởng phòng hợp tác quốc tế, giám đốc Trung tâm Giáo dục thường xuyên, giám đốc Ban quản lý xây dựng công trình... đều bị bãi bỏ. Đáng chú ý hơn, các quyết định bổ nhiệm giám đốc tài chính, ban kiểm soát cũng đều bị thu hồi.

nước cờ cao tay này của ông Trần Hiếu Hạnh, TS. Nguyễn Văn Quang xem như bị vô hiệu hoá hoàn toàn khi tiếp nhận chức danh hiệu trưởng. Hoạt động gần như bị cô lập, ông Quang chỉ ngồi ghế nóng này trong một thời gian ngắn. Sau đó, ông viết đơn xin từ nhiệm và ngồi nhà suốt mấy tháng trời.

Trong thời gian đó, tất cả mọi quyền hành, công việc, ông Trần Hiếu Hạnh đều nắm giữ. Trường ĐH CNTT Gia Định trong nhiều tháng liền xem như không có hiệu trưởng. Thậm chí, vào thời điểm quan trọng nhất là tuyển sinh, cũng không có mặt hiệu trưởng tại trường.

Như vậy, việc thay đổi hiệu trưởng của Bộ GD&ĐT xem như vô ích, bởi xét về thực chất, mọi việc vẫn diễn biến như trước kia, nghĩa là vẫn do ông Hạnh điều hành.

Lại kêu cứu khẩn cấp

Ngày 25/11/2008, vài ngày sau khi Bộ GD&ĐT rút đi, Hội đồng cổ đông ĐH CNTT Gia Định lại viết đơn kêu cứu khẩn cấp. Theo đó, sau 15 ngày từ khi Bộ GD&ĐT về làm việc, ông Trần Hiếu Hạnh không những không chấp hành ý kiến chỉ đạo của Bộ GD&ĐT mà còn làm tê liệt hoạt động của trường.

Trước tình hình phức tạp, lại chưa nhận được sự giúp đỡ chỉ đạo xử lý của các cấp lãnh đạo, ngày 15/4/2009, Hội đồng cổ đông ĐH CNTT Gia Định lại tiếp tục họp bất thường. Ông Trần Hiếu Hạnh, bà Giang Thị Kim Dung (phó hiệu trưởng) tiếp tục vắng mặt như đại hội cổ đông bất thường năm 2008.

Tại đại hội này, các cổ đông đều nhất trí nhận xét của một thành viên Hội đồng quản trị: “Hiện nay mọi việc của trường không tiến một bước, trường chênh vênh, học trò chênh vênh. Nếu để tình trạng này xảy ra, HĐQT có lỗi với sinh viên, có lỗi với gia đình sinh viên...”.

Hội đồng cổ đông cũng nhất trí mời gọi các nhà đầu tư mới có tâm huyết, có năng lực, có đạo đức, góp vốn xây dựng, phát triển trường.

Sau đó, một lời kêu cứu khẩn thiết khác cũng được gửi lên Bộ GD&ĐT. Ngày 16/6/2009, Hội đồng cổ đông ĐH CNTT Gia Định tiếp tục đề nghị triệu tập đại hội cổ đông bất thường dưới sự giám sát của Bộ GD&ĐT.

Lý do để triệu tập đại hội cổ đông bất thường là HĐQT không chấp hành văn bản 10595/BGDĐT-TCCB ngày 17/11/2008 do Thứ trưởng Thường trực Bộ GD & ĐT ký ban hành; HĐQT không có uy tín và năng lực điều hành, huy động vốn của các cổ đông cũ và dẫn đến nợ nần chồng chất hàng tỷ đồng, làm khánh kiệt về tài chính và tê liệt hoạt động của nhà trường; cơ sở vật chất không đảm bảo ổn định và phát triển cho việc dạy và học...

Nhưng cho đến nay, hơn bốn tháng trôi qua khi lá đơn được gửi đi, những người tâm huyết với trường ĐH CNTT Gia Định vẫn ngóng trông trong tình trạng bất lực nhìn ngôi trường đi xuống.

Tự ý kêu gọi cổ đông?

Trong khi Hội đồng cổ đông trường ĐH CNTT Gia Định chưa có ý kiến gì về việc kêu gọi thêm cổ đông, tháng 6/2009, ông Trần Hiếu Hạnh (chỉ sở hữu khoảng 10% cổ phần) tự ý đăng thông báo trên các báo về việc kêu gọi mời nhà đầu tư, cổ đông sở hữu trường ĐH CNTT Gia Định.

Theo đó, trường mời đầu tư dự kiến 40 tỷ đồng trong một tháng để… nâng cao chất lượng. Bi hài là số tiền này sẽ đưa về trường như thế nào, làm những việc gì thì Hội đồng cổ đông trường ĐH CNTT Gia Định không được biết.

Đáng chú ý là trong thư kêu gọi góp vốn, ông Trần Hiếu Hạnh quảng cáo rằng: “Trường hiện có 1.400 SV và 2.500 SV năm 2009!”. Trong khi đó, thời điểm này, chưa xong tuyển sinh năm 2009.

Theo nguồn tin của chúng tôi, ĐH CNTT Gia Định không tổ chức thi tuyển và số lượng SV NV2 tuyển được vào trường năm 2009 chỉ là 292 SV. Vì vậy, cho dù có tuyển thêm NV3, số lượng SV tuyển được vào trường có thể xem là số lượng tuyển được ít nhất trong tất cả các trường ĐH.

Read more

Sinh viên Việt “sống cặp” ở trời Tây

0
(thongtin247) -
:: Ở những nơi càng dân chủ, tự do thì càng phải biết làm chủ chính mình. (Hình chỉ mang tính minh hoạ)Không phải là tất cả thanh niên VN du học đều lựa chọn hình thức sống chung, sống cặp với một ngưới khác phái. Nhưng có không ít người trong số họ đã chấp nhận sống cùng với người yêu, hoặc bạn trai/gái (nhưng cuối cùng thì cũng thành người yêu). Với họ, việc dọn về sống cùng nhau có không ít “lợi ích”.

“Hồi mới sang nhớ nhà và cô đơn kinh khủng. Từ khi về chung sống, chúng tôi như đôi chim non. Bạn gái tôi biết nấu ăn và khéo thu vén nên tôi luôn được ăn các món ăn ngon mà chẳng tốn nhiều tiền. Ở đây giá thuê nhà rất đắt, hai đứa ở chung coi như gánh nặng được chia đôi. Riêng cái khoản “nói tiếng Việt thoải mái” cũng đủ khiến bạn bè tôi ghen tỵ lắm rồi” - Nguyễn Quang Ngọc, SV dự bị ĐH ở Anh hào hứng kể. Lê Trang, cô gái Đà Nẵng 26 tuổi, vừa kể chuyện mình vừa nhắn “bí mật hộ nhé”: “Mình sang Mỹ được hơn 1 năm thì chàng của mình cũng giành được học bổng VEF. Giờ chúng mình sống chung, vừa có điều kiện chăm sóc nhau, vừa có thời gian để mình “rèn” tiếng Anh cho chàng. Dù yêu nhau từ trước khi đi du học và cả hai gia đình đều biết, nhưng cũng chưa dám cho bố mẹ biết hai đứa sống cùng với nhau đâu. Tư tưởng của các cụ vẫn còn nặng lắm. Biết vậy nên cả hai đều cố “giữ gìn”, cố không để lại “hậu quả”…” Trước khi đi, mải bù đầu với những visa, hộ chiếu, học bổng… những chàng trai, cô gái Việt trẻ măng không lường hết được những “cú vấp” về văn hoá, về lối sống ở trời Tây. Trong bộn bề lo toan của họ, có cả những băn khoăn về chuyện giải quyết nhu cầu sinh lý như thế nào? “Bạn biết không, ở đây việc thấy họ hôn nhau, âu yếm nhau thì đúng là gần như mọi lúc, mọi nơi…” - Hoài Minh, đang làm nghiên cứu sinh về Công nghệ thông tin ở Pháp nói. Một mình nơi xứ lạ, chưa bao giờ nhu cầu được trò chuyện, chia sẻ tình cảm lại cấp thiết đến thế. Đây là tâm sự của một thành viên trên mạng ttvnol.com: “Hôm nay là ngày thứ 18 của tôi sống xa gia đình. Tôi là con trai. Tôi đã 23 tuổi rồi. Nhưng mọi việc không đơn giản như tôi tưởng. Một sự khởi đầu mới đòi hỏi ở tôi nhiều nỗ lực, tôi đối mặt với những cảm giác chưa từng có trước đây, đối mặt với những vấn đề thậm chí chưa từng tưởng tượng ra. Cái tôi sợ lúc này, là cảm giác một mình. Ăn một mình, sống một mình, không có người để chia sẻ…”. Thẳng thắn, không né tránh là điều dễ nhận thấy trên những diễn đàn của du học sinh về vấn đề này. Tại đấy, họ mạnh dạn đưa ra ý kiến của mình về chuyện có nên sống cặp cùng nhau hay không? Nếu chấp nhận sống cùng nhau thì chia sẻ tiền nong và cả công việc vặt với nhau như thế nào? Ngay cả những vấn đề nhạy cảm và tế nhị nhưng lại vô cùng cần kíp là làm thế nào để sống chung mà tránh được “chuyện ấy” hoặc giả có “chuyện ấy” thì làm sao tránh được “hậu quả”… cũng được họ bàn luận sôi nổi. Một kinh nghiệm để tránh nhàm chán khi “ngày nào cũng gặp nhau, buổi tối nào cũng ăn cơm chỉ có 2 người” được các thành viên ở box Club de Francais chia sẻ: Thỉnh thoảng nên dành tiền rủ nhau đi ăn nhà hàng, đi xem phim hoặc cùng nhau đi chơi xa đâu đó, khi về lại thêm bao nhiêu kỷ niệm… Họ còn lý luận: “Có lẽ nên nghĩ cảm giác nhàm chán sau một thời gian sống thử là một điều tốt, vì sau này khi đã thành vợ thành chồng thật rồi thì chuyện “chán” sẽ xảy ra, lúc đó phải biết tìm cách để làm mới mình, làm cho một nửa của mình vui hơn”. Không thể phủ nhận được những “ lợi ích” của việc “sống cặp” khi đi du học, nhưng có nhiều du học sinh VN khi vừa thoát khỏi sự kèm cặp của gia đình, đã vội lao vào những cuộc tình chớp nhoáng để “thử cho biết”. Một số vị tiến sĩ, thạc sĩ đã có gia đình ở VN cũng muốn tìm ai đó để đỡ thấy cô quạnh khi xa nhà, và tự nhủ khi nào về thì lại về với vợ. Trong bức thư kể về những buồn vui của SV VN du học tự túc tại Pháp, bạn Hoàng Hồng lo lắng: Xa nhà, thiếu thốn tình cảm và sống trong một xã hội quá “mở”, một phần không nhỏ du học sinh VN mau chóng “Tây hoá”. Tại một thành phố miền Trung nước Pháp, hầu hết các cặp yêu nhau đều dọn về sống chung chỉ sau vài tuần tìm hiểu. Đáng tiếc là có nhiều trường hợp, việc chung sống này xuất phát từ những suy nghĩ quá ngây thơ và bồng bột. Có cặp nọ, cậu con trai 19 tuổi tán cô gái vì muốn “khám phá” phụ nữ. Cô gái nhận lời yêu vì “mọi người đều có đôi, em rất lẻ loi”. Và rồi cô bé, cậu bé ấy sống chung với nhau để chăm sóc nhau và cả để… bớt tiền nhà, tiền điện thoại mặc dù cô bé luôn ý thức rằng: “Bố em sẽ giết em mất nếu biết chuyện này”. Như một đứa trẻ cầm đồ chơi mới mà chưa biết luật chơi ra sao, nhiều du học sinh đặt câu hỏi có nên sống chung hay không? Dù rằng họ luôn khẳng định mình đã trưởng thành, đã tự biết chịu trách nhiệm cho hành động của mình và biện minh “sống ở Tây phải khác”, nhưng cũng xin nhắc “luật chơi” đầu tiên của cuộc sống là: Ở những nơi càng dân chủ, tự do thì càng phải biết làm chủ chính mình. Bởi lẽ không gì vất vả bằng sự đấu tranh chống lại phần tối của chính bản thân.
Theo Tiền Phong
Read more

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2009

‘Xóa sổ’ một loạt ngành học khó tuyển sinh

0
(thongtin247) -

Sau khi kết thúc xét tuyển NV3, một tình cảnh chung xảy ra với các ĐH, CĐ là tuyển không đủ chỉ tiêu đào tạo. Không ít trường phải đóng cửa một số ngành học, vì không có thí sinh.

Theo nhiều chuyên gia, sau 7 năm thực hiện ba chung, lần đầu tình hình tuyển sinh năm 2009 có diễn biến “khác thường” và khó khăn như vậy.

Có nhiều lý giải cho thực trạng “cạn” nguồn tuyển như kết quả thi thấp, điểm sàn cao trong khi hầu hết trường tăng chỉ tiêu tuyển mới trung bình 10 - 20% so với năm 2008… Tuy nhiên, ở góc độ khác, việc khó khăn trong tuyển sinh, đặc biệt ở các trường ngoài công lập và những ngành học “chết yểu” đã bộc lộ “mặt trái” trong đào tạo ĐH hiện nay: chạy theo số lượng, quên đi chất lượng, bỏ qua nhu cầu xã hội.

“Tại anh, tại ả”
Cụ thể, sau khi kết thúc nhận hồ sơ xét tuyển NV3 (hôm 30.9), ĐH Văn Hiến ngưng đào tạo 5 ngành trong năm học 2009 - 2010 vì lượng thí sinh đăng ký xét tuyển không đủ để đào tạo, gồm: Điện tử - Viễn thông, Xã hội học, Văn hóa học, Việt Nam học, Tiếng Anh kinh thương.


Kết thúc mùa tuyển sinh 2009, nhiều ngành học phải đóng cửa vì thiếu sinh viên. Ảnh: Trung Kiên

Mặc dù không phải đóng cửa nhưng nhiều trường đã phải chọn phương án… học ghép đối với các ngành thiếu thí sinh. Điển hình như ngành Tiếng Nhật của ĐH Hùng Vương chỉ tuyển được bốn thí sinh nên cũng đành ngậm ngùi “đóng cửa” ngành. Hay ĐH Kỹ thuật công nghệ TP HCM cũng phải đưa ra phương án học ghép đối với các ngành Công nghệ tự động, tiếng Anh vào chung với Cơ khí tự động bởi hai ngành này không đủ sinh viên để mở lớp. Một số ngành học của ĐH Ngoại ngữ - Tin học cũng chung cảnh thiếu vắng thí sinh.

Thống kê sơ bộ cho thấy, hầu hết ngành học “chết yểu” đều là của các ĐH ngoài công lập. Trong khi đó, thực tế hàng nghìn thí sinh vẫn chen chân vào các ngành khối Kinh tế, Tài chính - Ngân hàng, Du lịch… cho thấy, thí sinh đã biết chọn những ngành nghề nhu cầu xã hội đang cần, dễ kiếm việc làm sau khi ra trường.

Với thực trạng đào tạo hiện nay, có thể dễ dàng nhận thấy, những ngành học thiếu vắng thí sinh một phần cũng bởi nó không đáp ứng được nhu cầu xã hội. Nhiều trường đăng ký mở ngành mới và tổ chức đào tạo những ngành ít phải đầu tư vào máy móc, thiết bị, phòng thí nghiệm, nhà xưởng như kinh tế, kế toán, tin học ứng dụng, văn thư lưu trữ, ngoại ngữ. Số này chiếm 40 - 50% quy mô đào tạo toàn quốc.

Nhiều ngành đào tạo sẽ được gọi đúng tên
Mới đây, Bộ GD - ĐT và các ĐH, CĐ trên toàn quốc đã tiến hành rà soát trên 3.800 chương trình đào tạo của gần 400 ĐH, CĐ. Kết quả cho thấy, nhiều ngành mới mở chỉ là sao chép chương trình đào tạo của một cơ sở nào đó có sẵn, ít khi được xây dựng thích ứng với đặc điểm của trường, của ngành và của địa phương trên cơ sở khảo sát, phân tích nhu cầu lao động

Bộ GD - ĐT cũng chỉ ra nhược điểm của các chương trình đào tạo ĐH, CĐ hiện nay là mục tiêu đào tạo còn rất chung chung, không xác định các yêu cầu về kiến thức, kỹ năng của sinh viên khi học xong chương trình; không có yêu cầu về thái độ và đạo đức nghề nghiệp của ngành đào tạo…

Cuộc rà soát này cũng đưa ra yêu cầu “trả lại tên” nhiều ngành học, nghe rất “kêu” nhưng thực chất chương trình đào tạo thì không bảo đảm cấu trúc, khối lượng kiến thức theo quy định. Theo danh mục ngành đào tạo dự kiến chuyển đổi này, nhiều trường sẽ phải xác định lại tên ngành học như: ĐH Dân lập Cửu Long đổi tên ngành Quản trị Marketing thành Quản trị kinh doanh; ĐH Hoà Bình đổi ngành Quan hệ công chúng và truyền thông sẽ chỉ là Quan hệ công chúng…

Đó là chưa kể đến, kết quả kiểm tra của Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, thiếu niên, nhi đồng của Quốc hội năm vừa rồi đối với các trường ngoài công lập cũng cảnh báo, các điều kiện đảm bảo chất lượng khác cũng “dưới mức trung bình”.

Về diện tích phòng học, thư viện dành cho sinh viên theo tiêu chuẩn 6m2 một sinh viên nhưng trung bình chỉ đạt có 1,4m2 một sinh viên. Có rất nhiều ngành đào tạo mới mà chương trình chưa ổn định, ngành mới mở bao giờ cũng nhằm vào nghề đang ‘hot” trên thị trường lao động nhưng lại là những nghành nghề chưa có kinh nghiệm đào tạo.

thanhnam (Theo theo tinmoi.vn)

Read more

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

Thủ khoa ĐH Kinh tế quốc dân “tiết lộ” phương pháp học

0
(thongtin247) -

- Đạt số điểm tuyệt đối 30/30, Đàm Văn Đông - chàng trai tới từ khối THPT chuyên Đại học Sư phạm Hà Nội đã trở thành một trong hai thủ khoa khối A của trường Đại học Kinh tế Quốc dân.

Thủ khoa ĐH Kinh tế quốc dân Hà Nội Đàm Văn Đông

Sinh ra và lớn lên tại Bắc Ninh song với niềm đam mê khoa học công nghệ và lòng yêu thích môn toán, ngay từ những năm học cấp II Đông đã định hướng cho mình phải vào được lớp chuyên toán của trường Đại học Sư phạm Hà Nội.

Bằng những kiến thức có được trên ghế nhà trường cộng với sự tự tin vào khả năng của bản thân, Đông chỉ đăng ký duy nhất một trường đó là Đại học Kinh tế Quốc dân, khoa Kiểm toán - một trong những khoa “top” của trường. Khi được hỏi về những bí quyết và phương pháp học tập của mình, Đông không ngần ngại chia sẻ: “Theo em điều quan trọng phải nắm chắc được các kiến thức cơ bản. Đặc biệt đối với những bạn thi khối A phải rèn luyện khả năng và nhanh nhạy trong việc xử lý tính toán.

Với môn Lý nên chú ý phần điện, Hóa học chú ý chắc lý thuyết ngay từ đầu, còn môn Toán cần chú trọng phần bất đẳng thức. Hơn nữa với mỗi môn học phải có phương pháp học riêng phù hợp với từng môn. Ngày thường, mỗi ngày em thường dành ra 3 tiếng cho việc học ở nhà, còn thời gian ôn thi em học khoảng 10 tiếng một ngày”.

Ngoài ra Đông còn nói rõ về phương pháp học của từng môn. Đối với môn Toán, em cho rằng nên học theo từng dạng bài, tìm ra nhiều phương hướng để giải quyết, luyện tập thật nhiều. Hiểu rõ bản chất và cách tư duy làm thế nào để ra các công thức đó. Còn môn Hóa phải nhớ các công thức hóa học, vận dụng các định luật bảo toàn sao cho nhuần nhuyễn nhất. Riêng đối với những môn trắc nghiệm khi làm bài phải chú ý cẩn thận, tránh những chỗ “lừa”. Phải luyện tập thật nhiều để ghi nhớ cách lừa của từng dạng bài.

Đông chia sẻ, nhờ vào tâm lý thi thoải mái mà cậu bạn đã làm bài tốt và giành được kết quả cao

Sau kỳ thi Đại học vừa qua, Đông còn rút ra thêm một kinh nghiệm: “Trước khi đi thi, em nghĩ nên tạo cho mình tâm lý thoải mái, không đặt ra cho mình mục tiêu là phải đạt được bao nhiêu điểm, càng không nên nghĩ nhiều về kết quả, chỉ cần biết đã cố gắng hết sức như vậy là đủ”.

Đông cho biết nhờ vào tâm lý thoải mái mà em đã hoàn thành tốt bài thi của mình. Khi biết điểm Đông cũng không bất ngờ lắm bởi sau khi đi thi về em đã so sánh đáp án và biết được số điểm hai môn Lý, Hóa của mình chỉ có môn Toán là chàng thủ khoa chưa dám chắc chắn.

Để có được thành tích như ngày hôm nay, còn phải kể đến sự ủng hộ, không tạo sức ép tâm lý, luôn tạo điều kiện thuận lợi trong học tập của bố mẹ đối với Đông. Đặc biệt là sự ủng hộ của người anh trai đang học năm thứ III, trường Đại học Giao thông của Đông: “Anh trai thường chỉ cho em sách để ôn tập, giúp đỡ em rất nhiều trong việc tìm ra phương pháp học tập đạt hiệu quả cao. Bên cạnh đó anh cũng là người động viên em rất nhiều trong kỳ thi vừa qua”.

Thuy Trang (Theo dantri)

Read more

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2009

Cậu bạn "nhanh thích, nhanh chán" đoạt HCB Tin học quốc tế

0
(thongtin247) -

Cậu bạn Tự nhận mình hơi thiếu tính kiên trì, nhanh thích, nhanh chán nhưng Nguyễn Thanh An, cựu học sinh lớp 12 Tin, trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam đã làm nên kỳ tích khi trở thành thí sinh duy nhất của đoàn Việt Nam giành HCB Olympic Tin học quốc tế 2009.

Nếu không đạt kết quả cao, tớ sẽ rất hối hận”

Xuất sắc giành giải nhất quốc gia môn Tin học với số điểm gần tuyệt đối (19,5/20), Nguyễn Thanh An đã một lần nữa không làm gia đình, thầy cô, bạn bè thất vọng khi vượt qua vòng 2 để có mặt trong danh sách 4 thí sinh đại diện cho Việt Nam tham dự kỳ thi Olympic Tin học quốc tế 2009.

Sau gần 2 tháng tự học cộng thêm 2 tháng ôn cùng các bạn trên đội tuyển, An khá tự tin, thoải mái bước vào kỳ thi quốc tế. Tuy vậy, bạn cũng có một chút tiếc nuối khi làm bài không được như ý muốn.

An cho biết: “Tớ chỉ hơi tiếc vì đã làm không tốt một bài trong ngày thi thứ nhất. Nhưng dù sao tớ cũng đã may mắn khi giành HCB. Tớ còn cách HCV rất xa mà. Với tớ, HCB đã là một kỳ tích. Nếu không đạt kết quả tốt trong kỳ thi này tớ sẽ rất hối hận vì nói thật, trong lúc ôn thi, có đôi lúc tớ hơi lơ là việc học tập” (cười).

Được các thầy động viên, nhắc nhở chỉ cần làm bài hết khả năng của mình, kết quả không quá quan trọng, An tự tạo cho mình tâm lý thoải mái. Tuy nhiên, bạn cũng chịu một sức ép nhất định khi các anh chị thi trước đó đều giành được huy chương.

Tuy vậy, với bản lĩnh của dân trường Ams, An đã vượt qua sức ép và giành được tấm HCB quý giá cho đoàn Việt Nam.
Cậu bạn
An (thứ hai từ trái sang) cùng các bạn trong đội tuyển Olympic Tin học quốc tế 2009

Một tâm hồn “đa sầu đa cảm”

Chọn một môn học không có trong chương trình thi đại học để gắn bó, An đã có những thời điểm rất khó khăn. Thời gian còn học trên lớp, An không hoàn toàn yên tâm khi học môn Tin. Lúc đó, bố mẹ, bạn bè khuyên An nên bỏ môn Tin để tập trung ôn thi đại học. Bản thân An cũng rất lo lắng về việc này. Vì vậy, cậu bạn này cố gắng dành thời gian vừa học môn Tin vừa học các môn khác.

Với An, các bài trong môn Tin thường là các vấn đề thực tế được mô hình hóa. Các cách giải bài rất sáng tạo và linh hoạt. Việc học Tin chủ yếu là thực hành trên máy, ít mang tính lý thuyết nên rất thú vị.

Khi giải một bài Tin phải vận dụng nhiều kiến thức ở những phần khác nhau và với một bài cũng có rất nhiều cách giải. Vì vậy, nó kích thích ở chàng trai sự say mê, tìm tòi, sáng tạo.

An cũng thừa nhận: “Tớ thích những bài mang tính thực tế. Tớ luôn nghĩ học môn Tin hay môn nào cũng phải gắn với thực tế. Cũng như sự kiên trì, cố gắng sẽ làm nên thành công”.
Cậu bạn
An (thứ nhất từ trái sang) cùng các bạn trong đội tuyển Olympic Tin học quốc tế 2009

Tuy vậy, phải thừa nhận để học một môn học theo niềm đam mê cũng khiến An gặp không ít trở ngại.

“Để chuẩn bị cho kỳ thi Olympic quốc tế, tớ đã gặp rất nhiều khó khăn. Đến giờ thi xong, kết quả như mong muốn, tớ lại gặp phải những khó khăn khác. Có lẽ tớ quan niệm quá tiêu cực nhưng tớ cảm giác cuộc sống không bao giờ hết những vất vả. Có thể bạn không tin, nhưng tớ rất dễ buồn hay thất vọng đôi khi chỉ vì những chuyện bình thường. Những lúc đó, tớ nghĩ rằng phải cố tìm ra niềm vui và hạnh phúc cho mình thôi”.

Đam mê Tin học, có thể nhiều người nghĩ An sẽ dành nhiều thời gian để tham gia những trò chơi điện tử, game online. Ít người nghĩ cậu bạn trường Ams lại chọn cho mình món giải trí là xem tivi, đọc báo. Bởi lý do đơn giản là bạn rất quan tâm đến tin tức, các vấn đề xã hội.

Hiện tại An đang theo học tại ĐH Công nghệ - ĐH Quốc gia Hà Nội. Dự định tương lai sau này còn dài đối với cậu bạn kính cận đam mê Tin học này.


Theo Dân trí.


Read more

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

10 câu hỏi phỏng vấn “đắt” nhất

0
(thongtin247) -

(SVVN) Khi phỏng vấn những ứng viên tiềm năng, đặc biệt là vào những vị trí chủ chốt trong doanh nghiệp, phải đặt những câu hỏi thế nào để có thể đánh giá được đầy đủ nhất khả năng của họ và chọn được người phù hợp với công việc? Dưới đây là 10 câu hỏi được xem là “đắt” nhất.

1. Bạn có bao giờ phải cùng lúc đảm trách nhiều dự án với cùng một thời hạn hoàn thành? Nếu có thì bạn giải quyết nó bằng cách nào?

Mục đích: Đánh giá sự tận tâm, khả năng giải quyết tình huống và khả năng tổ chức công việc của ứng viên.

2. Vui lòng kể cho chúng tôi nghe về trường hợp bạn không hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Mục đích: Đánh giá xem ứng viên đối phó thế nào khi gặp tình huống bất lợi.

3. Bạn xử lý thế nào với các khách hàng đang giận dữ?

Mục đích: Đánh giá kỹ năng về dịch vụ khách hàng của ứng viên.

4. Hãy kể cho chúng tôi nghe về một dự án mà bạn chịu trách nhiệm phân bổ tài chính. Làm cách nào để bạn giữ đúng được mức chi tiêu đã được duyệt?

Mục đích: Đánh giá xem ứng viên quản lý tài chính công ty thế nào.

5. Vui lòng cho biết về một quyết định liên quan đến công việc mà bạn phải thay đổi vào giờ chót. Bạn đã xử trí thế nào?

Mục đích: Đánh giá mức độ quyết đoán và cách ứng viên đưa ra quyết định.

6. Vấn đề gần đây nhất mà bạn và người sếp cũ bất đồng là gì? Bạn đã giải quyết việc đó như thế nào?

Mục đích: Đánh giá khả năng quản lý của ứng viên và xem người ấy có tài đàm phán, truyền đạt ý tưởng hay không.

7. Hãy cho chúng tôi biết bài thuyết trình ấn tượng nhất bạn đã trình bày với khách hàng?

Mục đích: Đánh giá khả năng thuyết trình và kỹ năng nói trước công chúng của ứng viên.

8. Đối với công việc cũ, điều gì bạn không thích nhất và điều gì bạn hài lòng nhất?

Mục đích: Đánh giá động lực làm việc và tính tình của ứng viên.

9. Làm cách nào bạn xử lý công việc khi có yêu cầu thay đổi vào phút chót?

Mục đích: Đánh giá xem ứng viên có linh hoạt và có khả năng ứng phó nhanh hay không.

10. Hãy cho chúng tôi biết về lần mà bạn đánh cược với rủi ro và đã thất bại. Lúc đó bạn cảm thấy thế nào?

Mục đích: Đánh giá tính kiên cường và thái độ của ứng viên trước rủi ro gặp phải.

(Theo Doanh nhân sài gòn cuối tuần)

Read more

Bị phạt tiền triệu vì trả sách trễ

0
(thongtin247) -

(SVVN) Mượn sách thư viện trả trễ hạn phải chịu nộp tiền phạt. Nhưng một số sinh viên Trường ĐH Luật TP. HCM không ngờ số tiền mình bị phạt lên đến con số hàng triệu.


Theo phản ánh của một số sinh viên Trường ĐH Luật TP. Hồ Chí Minh đến Sinh Viên Việt Nam, ngày 1/9/2009, Trung tâm thông tin – Thư viện gửi thông báo đến các lớp với nội dung: “Sinh viên mượn sách quá hạn chưa trả thì bị phạt 1.000 đồng/ngày/quyển…”. Theo một nhân viên Thư viện, tổng số tiền các sinh viên khóa 30 trả sách trễ hạn phải nộp cho Thư viện hơn 10 triệu đồng (chưa kể sinh viên các khóa khác).

K.B. (khóa 31) cho biết thêm: “Từ ngày 20/4/2009, sinh viên nào trả sách trễ, nhà trường đưa ra mức phạt theo cấp số nhân. Lần đầu tiên vi phạm - trả sách trễ từ 1 - 7 ngày: phạt 1.000 đồng/quyển/ngày, trễ 8 -14 ngày: phạt 10.000 đồng/quyển/ngày, trễ từ ngày 15 trở đi: phạt 20.000 đồng/ngày/quyển. Nếu vi phạm lần thứ hai, thứ ba số tiền phạt sẽ được nhân hai, nhân ba. Mình mượn 5 cuốn sách trả trễ 24 ngày phải nộp phạt 1,3 triệu đồng. Mình thấy như vậy là quá nặng tay đối với sinh viên!”.

“SINH VIÊN ĐÃ KHÔNG BIẾT NỘI QUY MỚI!”
Sinh Viên Việt Nam đã có cuộc trao đổi với cô Nguyễn Phúc Thủy Hiền, Phó Giám đốc Trung tâm thông tin – Thư viện, Trường ĐH Luật TP. HCM.

Thưa cô, Thư viện đã căn cứ vào quy định nào để phạt tiền sinh viên?

Chúng tôi phạt sinh viên là làm đúng theo quy định của Trung tâm thông tin – Thư viện, Trường ĐH Luật. Vào thư viện, sinh viên phải biết nội quy. Không phải đến bây giờ thư viện mới thông báo mức phạt này đến với sinh viên mà mỗi cuối học kỳ thư viện đều có tổng kết và gửi về cho lớp trưởng để lớp trưởng thông báo cho sinh viên trong lớp biết.

Nhà trường có cách nào giảm nợ cho sinh viên mượn sách từ năm 2006 đến nay (phải nộp phạt hơn 3 triệu đồng)?

Tôi cũng nhận được nhiều ý kiến phản hồi của sinh viên là các bạn không nhận được thông báo từ lớp trưởng (khóa 30). Do lớp trưởng nghỉ học, chúng tôi cũng chưa liên hệ được. Những ngày qua, nhà trường cũng nhận được khá nhiều đơn của sinh viên phản ánh về vấn đề này.

Chúng tôi đã thống nhất suy đoán (có lợi cho sinh viên) là: sinh viên đã không biết nội quy mới của Thư viện. Vì vậy, những sinh viên khóa 30 mượn sách từ năm 2006 sẽ được xóa nợ, chỉ tính tiền phạt từ ngày 20/4/2009 là 1.000 đồng/ngày/quyển. Như thế, sinh viên nợ hơn 3 triệu đồng chỉ phải nộp 360.000 đồng.

Còn những sinh viên khóa 31, 32 vi phạm vẫn phải nộp phạt hơn triệu đồng?

Những sinh viên khóa 31 và 32 đã được tập huấn, học nội quy mới (ban hành ngày 20/4/2009) trước khi vào sử dụng Thư viện. Hơn ai hết, những sinh viên đó phải hiểu quy định. Hơn nữa, sinh viên phải nộp hơn 1 triệu đồng là do các bạn mượn nhiều sách chứ không phải 1 quyển mà bị phạt hơn 1 triệu đồng.

Cô có thể giải thích về việc Thư viện phạt tiền sinh viên theo cấp số nhân?

Mức phạt chỉ dành cho những sinh viên vi phạm. Nếu sinh viên làm đúng nội quy thì cần gì chúng tôi phải đưa ra mức phạt cao như vậy. Quy định của Thư viện là sau 2 tuần, sinh viên phải trả sách. Sau thời hạn trên, chúng tôi có quyền nghi ngờ sinh viên làm mất sách.

Tiền phạt đó dùng để mua lại sách để những sinh viên khác mượn tham khảo. Tôi nghĩ, sinh viên Trường ĐH Luật phải là những người nghiêm túc chấp hành pháp luật nên chúng tôi mới đưa ra mức phạt như vậy.

Xin cảm ơn cô!

Nguyễn Quang(Thực hiện)

Read more

Làm cam kết để được...ngủ trên nền phòng ký túc xá

0
(thongtin247) -


(SVVN)Có được một suất trong KTX là niềm mơ ước của rất nhiều sinh viên các tỉnh tới TP.HCM học tập. Thế nhưng vì chậm chân, hoặc không ở trong diện ưu tiên, nhiều sinh viên chấp nhận nằm ngủ dưới đất hoặc chen chúc trong các KTX chật chội.


Mỗi sinh viên/2 mét vuông

Có chỉ dẫn của các bạn sinh viên Trường CĐ Kinh tế – Kỹ thuật Miền Nam nhưng mất gần nửa tiếng, chúng tôi mới tìm đến được KTX Thanh Bình.

KTX nằm sâu trong hẻm với số “xuyệc” xấp xỉ một ngàn (88/957). Nơi đây thường được sinh viên gọi vui là “hợp chủng quốc” với “dân” đến từ các trường: ĐH Công nghiệp, ĐH Kinh tế, CĐ Nguyễn Tất Thành, CĐ Kinh tế – Kỹ thuật Miền Nam, CĐ Bách Việt và các trường trung cấp âu Việt, Quang Trung…

Căn nhà 3 tầng, ngổn ngang vật liệu xây dựng. Tiếng cắt nhôm kính, gạch lát nền đinh tai, nhức óc. Theo anh Hoa Thanh (chủ KTX), mỗi sinh viên ở đây phải đóng 250 ngàn đồng/tháng, điện giá 2,5 ngàn đồng/số, nước giếng bơm cũng được tính khối theo cấp số nhân (từ khối thứ năm trở đi sẽ tính 10 ngàn đồng/khối). Trung bình, mỗi sinh viên được sử dụng 2m2.

Cá biệt, có phòng chỉ rộng 40m2 mà có 18 sinh viên, tất cả dùng chung một toilet và phòng tắm. Tất cả mọi sinh hoạt học tập, ngủ nghỉ, ăn uống… đều ở trên chiếc giường tầng rộng 0,8m, dài 1,8m. Mỹ Dung (CĐ Nguyễn Tất Thành), cho biết: “Khổ nhất là mỗi buổi sáng, 18 bạn tranh nhau nhà vệ sinh để kịp giờ đến trường. Nhiều hôm trời mưa, tụi mình không có chỗ phơi đồ vì cả phòng có một cây sào phơi dài 2 mét”.

Sống trong KTX, sinh viên còn phải đối mặt với kỷ luật “thép”. Những lỗi vi phạm như không bỏ rác vào thùng, phơi quần áo chăn màn không đúng chỗ, để xe không đúng nơi quy định… sẽ bị phạt 100.000 đồng/lần. Vi phạm các lỗi khác trong bản nội quy, sinh viên phải rời khỏi KTX trong vòng 24 giờ. Ban quản lý KTX sẽ không hoàn lại tiền.

Phải cam kết để được… ngủ dưới đất

KTX Trường ĐH Công nghiệp TP. HCM đã kín chỗ từ đầu tháng 9. Nhưng những ngày này vẫn còn khá nhiều sinh viên đến nộp đơn xin vào ở.

Cầu vượt cung, ban quản lý đã nảy ra “sáng kiến” cho mỗi phòng “cưu mang” thêm một sinh viên. Dù “vé vớt” nhưng mỗi sinh viên vẫn phải đóng 1,5 triệu đồng/năm như các bạn ở chính thức. Tiền điện, nước vẫn bị chia đều như các bạn khác.

Minh Khanh (ngành Công nghệ thực phẩm) cho biết: “Từ Nghệ An vào thành phố, mình chẳng có bạn bè, người thân. Thuê phòng thì mình không đủ tiền nên phải chấp nhận vào KTX ăn, ngủ dưới nền nhà”.

Một cán bộ của Ban quản lý KTX Trường ĐH Công nghiệp, cho biết: “Năm nay, mỗi phòng trong KTX sẽ có thêm một sinh viên ở “ghép”. Ở hay không là tùy ở sinh viên quyết định. Ban quản lý KTX không ép ai.

Mỗi sinh viên nằm ngủ dưới đất sẽ được nhà trường cấp chiếu. Trong đơn xin vào ở KTX, các em phải kèm theo cam kết: “Tôi tình nguyện nằm ngủ dưới đất” để tránh kiện tụng về sau”.

Nguyễn Quang

Read more

Tâm sự ra "riêng"

0
(thongtin247) -

Ảnh minh hoạ
(SVVN)Họ là những sinh viên thành phố, với điều kiện sống “trong mơ” nếu so với nhiều sinh viên trọ học. Thế nhưng họ quyết tâm “ra riêng”, lựa chọn cuộc sống vất vả, tự đi làm nuôi thân.


Ai đang quyết chí “ra riêng”?

Thùy Hương (ĐH Hà Nội) sống cùng bố mẹ và bà ngoại trong một biệt thự ở khu Mỹ Đình, hằng ngày đi học bằng xe ô tô riêng của gia đình… Mọi việc ở nhà đã có người giúp việc, hoặc không thì cũng là bà và mẹ lo nên Hương chưa bao giờ phải động tay vào bất cứ việc gì. Bố Hương là chủ một công ty kinh doanh đồ điện lạnh khá lớn nên tương lai của cô gần như đã được lập trình sẵn: sau khi tốt nghiệp sẽ về quản lý doanh nghiệp của gia đình.

Với những người khác, có thể đó là một cuộc sống lý tưởng, còn Hương lại thấy chán cuộc sống “hoàn hảo” của mình: “Mọi thứ diễn ra cứ đều đều, không mục đích và tẻ nhạt”. Sau 3 ngày suy nghĩ, cân nhắc kỹ càng, Hương quyết định ra ở riêng trong sự phản đối của cả nhà.

Gia đình Quang Huy (ĐH Công đoàn) thì không phải là giàu nhưng cũng đủ để Huy trưởng thành không bao giờ phải lăn tăn về chuyện tài chính. Một lần, cơ quan mẹ có mấy suất học bổng đi Nhật do đối tác tài trợ cho con em cán bộ trong công ty, Huy dự thi và trượt. Buồn, cộng với tự ái khi mẹ nói: “Con chỉ có mỗi việc học mà cũng để tuột mất cái học bổng thì sau này làm được gì”, Huy cũng quyết chí ra ở riêng.

Hoàng Tú (ĐH RMIT) hiện đang làm thiết kế web cho một công ty chuyên về tin học. Nhanh nhẹn, chịu khó nên thu nhập trung bình mỗi tháng của Tú cũng được 4- 5 triệu đồng. Thế nhưng, dù thu nhập cao là thế, Tú vẫn luôn lâm vào tình trạng “cháy túi” khi chưa hết tháng, thậm chí còn phải xin thêm “viện trợ” của bố mẹ. Tú cho rằng, đó là vì ở cùng bố mẹ: “Ở cùng với bố mẹ, tiền kiếm được mình chỉ để tiêu riêng nên chẳng có kế hoạch gì cả. Mình muốn ra ở riêng một thời gian để học cách quản lý tiền bạc”.

Còn Thùy Trâm (ĐH Mở Hà Nội) có kế hoạch sau khi tốt nghiệp đại học sẽ đi học thạc sĩ ở nước ngoài nên muốn ra ở riêng để làm quen dần với lối sống tự lập, tự phải lo lắng mọi thứ. Hằng tháng, Trâm được bố mẹ cho tiền học phí, hỗ trợ thêm 500.000 đồng tiền nhà, còn lại Trâm phải tự xoay xở. Trâm chia sẻ: “Mình sợ cứ ở nhà để bố mẹ chăm lo cho hết, thì sang bên kia sẽ “khớp”. Nên từ bây giờ mình muốn “tập” tự lập để làm quen dần”.

Bốn sinh viên, bốn hoàn cảnh sống khác nhau và “động lực” ra riêng khác nhau. Nhưng tất cả đều háo hức xách ba lô rời nhà với niềm tin: cuộc sống tự do bay nhảy bắt đầu từ đây!

Hành trình tự lập

Nhưng cuộc sống tự lập không hề đơn giản. Một trong những vấn đề nan giải nhất khi ra ở riêng là “tìm nhà”.

Rời nhà với 1 triệu đồng trong túi và một vali hành lý, Hương dọn đến một căn phòng trong khu nhà trọ sinh viên ở quận Thanh Xuân - một căn phòng ẩm thấp, chật chội với giá thuê 700.000 đồng/tháng.

Có ngân sách kha khá, Tú quyết định sẽ thuê hẳn một căn nhà với giá từ 5-6 triệu đồng rồi rủ thêm 3, 4 người bạn nữa share cùng. Thế là hằng ngày Tú mò mẫm dò trên các website về bất động sản để tìm nhà.

Trong suốt hai tuần, ngày nào Tú và các bạn cũng chia nhau đi xem nhà, vào các khu dân cư hỏi han. “Nhà cho thuê rao trên mạng thì nhiều nhưng đa phần là qua môi giới. Thông thường họ sẽ nhận tiền hoa hồng từ bên cho thuê, nhưng thực tế các môi giới hầu như toàn “ăn” của cả 2, nếu mình thuê được nhà thì phải trả cho họ có khi lên tới 50% tiền thuê nhà tháng đầu tiên”- Tú kể.

Tìm được nhà rồi, họ lại lo đi tìm một công việc để có thể tự mình trang trải các chi phí.
Không kinh nghiệm part-time, lại mới chỉ là sinh viên năm thứ nhất nên thật khó để Huy xin được việc. Sau hơn một tuần tìm kiếm, Huy xin phụ việc cho một lò bánh mì ở khu Nghĩa Đô, qua giới thiệu của cậu bạn cùng lớp.

Hằng ngày, từ 10h đêm đến 3h sáng hôm sau, Huy làm việc cật lực ở lò bánh mì để kịp giờ giao bánh vào 4h30 sáng và nhận lấy 40.000 đồng tiền công.

Còn Hương thì xin làm bồi bàn cho một quán café gần trường. 5 tiếng mỗi ngày, Hương phải đứng liên tục nên những ngày đầu, đi làm về là hai chân đau buốt, mỏi nhừ, bàn chân phồng rộp lên.

Tiền lương cũng chỉ vừa đủ tiền thuê nhà, điện nước vì “những ngày đầu chưa quen, mình toàn bị nhầm bàn, đồ uống của khách, rồi sơ ý làm vỡ cốc… nên bị trừ lương rất nhiều”. Rồi bạn phải quen cả với những lời trêu đùa khiếm nhã của khách. Về nhà là phát khóc vì vừa đau, vừa mệt, cả tủi thân nữa.

Kiếm được tiền là một chuyện, lên kế hoạch chi tiêu sao cho hợp lý lại là chuyện khác. Tú kể: “Trước đây, tiền kiếm được chỉ dùng để chi tiêu cá nhân, thì giờ ra ở riêng, cả đống thứ phải dùng đến tiền, phải tính toán cẩn thận”. Dù biết thế, nhưng tuần đầu tiên Tú vẫn bị “lạm chi” đến hơn 500.000 đồng. Và hậu quả là Tú đã phải ăn mì gói trừ bữa 1 tuần sau đó.

Những “lầm tưởng” về tự lập

Nhưng nếu bạn nghĩ rằng, chỉ cần đi thuê một căn nhà, ra ở riêng, không sống cùng bố mẹ rồi hùng hồn tuyên bố “tôi tự lập” thì bạn đã nhầm to.

Nguyên Hương (ĐH Thăng Long) nghe mấy người bạn cùng lớp kể về cuộc sống khi ra ở riêng là “rất thoải mái, muốn làm gì thì làm, đi đâu thì đi không bị bố mẹ quản lý” rồi về nhà ra “tối hậu thư”với bố mẹ: “Nếu bố mẹ không đồng ý cho con ra riêng, con sẽ bỏ học”.

Khuyên con mãi không được, bố mẹ Hương đồng ý. Hương xách vali đi với 2 triệu đồng tiền mừng tuổi từ Tết, nhẩm tính thuê nhà hết 1 triệu đồng thì vẫn còn 1 triệu đồng để ăn uống và chi tiêu trong khi chờ tìm việc, chắc mất khoảng 1 tuần.

Nhưng Hương không ngờ, xin việc khó khăn thế, chỗ “ngon lành” thì không vào được vì chưa tốt nghiệp đại học, không có chứng chỉ ngoại ngữ, tin học. Những chỗ tầm tầm thì Hương chê lương thấp, công việc nặng nhọc. Việc không tìm được mà lại quen chi tiêu không phải lo nghĩ vì có bố mẹ chu cấp, nên mới có hơn 1 tuần, Hương đã tiêu hết 1 triệu đồng còn lại. ăn mì tôm trừ bữa, được thêm 3 ngày thì Hương đành xách vali về nhà.

Ra ở riêng khi chưa có sự chuẩn bị sẵn sàng về tâm lý, độc lập về kinh tế mà chỉ là để thỏa mãn những ham muốn cá nhân rất “trẻ con” như thế, sẽ dẫn bạn đến những tình huống “dở khóc dở cười” như Nguyên Hương.

Rồi việc học hành ngày một sa sút, có người còn bị buộc thôi học vì nghỉ học, nợ môn quá nhiều – trong khi lý do họ đòi ra riêng là “để học tốt hơn”? Thậm chí, bạn còn có thể sa ngã do bị những đối tượng xấu lợi dụng, lôi kéo vào con đường sai trái.

Trưởng thành cùng cuộc sống tự lập

Sau 3 tháng vất vả, lăn lộn kiếm tiền, Thùy Hương và Quang Huy trở về nhà sau khi tìm được câu trả lời về cuộc sống tự lập thực sự.

Huy nhận ra mình đã may mắn thế nào sau ba tháng sống trong khu lao động với tiền thuê nhà chỉ 10.000 đồng/ngày, đến bữa ăn qua quýt cái bánh mì, gói mì tôm sống, thỉnh thoảng lắm mới “chơi sang” xuất cơm hộp 7.000 đồng, rồi được nghe những người trong khu trọ kể về cuộc sống của gia đình họ ở quê… Giờ đây Huy đang vừa chăm chỉ “cày” TOEFL để thi học bổng, vừa nhận làm “kế toán không lương” cho lò bánh mì vì “nhờ có họ, mà mình mới là mình hôm nay”.

Hương, sau hơn 2 tháng làm bồi bàn, nhờ ham học hỏi và cầu tiến nên đã được “thăng chức” lên làm phụ trách. Sự tự lập mà Hương tìm thấy là: “Giờ mình đã thực sự biết mình muốn gì, cần gì, thấy cuộc sống thú vị và có ý nghĩa hơn rất nhiều”.

Những kinh nghiệm học được về cách ứng xử trong giao tiếp khi còn làm nhân viên phục vụ cũng khiến Hương trở nên biết thông cảm và tinh tế hơn. Khỏi phải nói bà ngoại và mẹ của Hương mừng thế nào khi thấy cô cháu gái xắn tay vào bếp nấu cơm mời cả nhà.

Thùy Trâm và Hoàng Tú vẫn quyết định lựa chọn cuộc sống “ở riêng”. Tú về thăm nhà sau 1 tháng ở riêng, mang theo chiếc áo tặng mẹ và đôi giày tennis tặng bố, khiến cả 2 người không khỏi ngỡ ngàng. Thùy Trâm giờ cũng đã có thừa tự tin có thể sống một mình nơi “đất khách quê người”.

Kết
Ông chủ hãng bia Caslberg từng ném con trai mình ra ngoài đường làm nhân viên bồi bàn, bưng bia cho khách, để rồi hơn chục năm sau, anh trở thành người thử bia có hạng, củng cố hãng bia của gia đình ngày một phát triển và trở thành một trong những hãng bia nổi tiếng nhất thế giới.

Việc ra riêng có thể là viên gạch đầu tiên bạn đặt xuống để “khởi công” cho một cuộc sống độc lập, tự chủ. Nhưng cũng không cứ phải “ở riêng”, bạn mới có thể tự lập. Cuộc sống gia đình là một giá trị vô giá, là một chỗ dựa vô hình đôi khi chúng ta không nhận ra. Cớ sao ta phải từ bỏ để tìm đến một cuộc sống đơn độc tạm bợ, lộn xộn khi mà điều kiện tài chính không cho phép.

Tự lập phải chăng là điều mà bạn Huy rút ra sau một tháng ở riêng: “Tự lập bắt đầu từ trong tư tưởng, là khi bạn có đủ trách nhiệm với không chỉ bản thân mình mà là cả với những người xung quanh”.

Nguyễn Trang

TIP CHO NHỮNG AI QUYẾT CHÍ "RA RIÊNG"

- "Ngay từ đầu tháng, bạn nên ước lượng và để riêng ra một khoản tiền cho các chi phí cố định như: tiền nhà, điện nước, tiền ăn. Ngoài ra duy trì một quỹ đề phòng khi có sự cố bất ngờ như: ốm đau, đồ đạc hỏng hóc...Tốt nhất là nên có một quyển sổ ghi lại thu chi trong ngày để tiện theo dõi và cân đối lại cách chi tiêu cho hợp lý"- Thùy Trâm.

- "Mình ở cùng 3 người bạn nữa. Bình thường rất hợp tính nhau nhưng khi dọn về ở chung, mới nhận ra mỗi người một tính cách, một sở thích. Tuần đầu tiên, chúng mình cãi nhau liên tục vì không ai chịu ai. Sau đó, mỗi người hạ "cái tôi" của mình xuống một tí, nghĩ cho người khác một tí thì mọi việc đơn giản hơn rất nhiều" - Hoàng Tú

- "Để sắm sửa những đồ dùng thiết yếu như: xô, chậu, đồ dùng cá nhân..., hãy đến các khu chợ sinh viên vừa phong phú về kiểu dáng, chất lượng cũng ổn nếu chọn lựa tinh ý mà lại rẻ" - Thùy Hương

Read more

2000 sinh viên tranh tài "Chuyên viên tài chính ngân hàng"

0
(thongtin247) -


(SVVN) Qua bốn lần tổ chức trước, cuộc thi “Chuyên viên tài chính ngân hàng” đã thu hút được đông đảo thí sinh tham gia. Năm nay, ĐH Ngân hàng TP.HCM tiếp tục phối hợp với Ngân hàng Thương mại Cổ phần Sài Gòn (SCB) tổ chức cuộc thi “Chuyên viên tài chính ngân hàng lần 5” (Banking Finance Expert – BFE 2009 - từ ngày 10/10 đến 29/10) cho 2.000 sinh viên từ năm thứ ba của các trường ĐH – CĐ khối Kinh tế trên địa bàn TP.HCM



Các thí sinh đăng ký dự thi theo từng nhóm gồm ba thành viên.Cuộc thi năm nay sẽ có những bước đột phá về hình thức cũng như nội dung qua 4 vòng thi: “Khởi đầu sự nghiệp”, “Thử thách bản lĩnh”, “Vững bước thăng tiến” và “Chinh phục đỉnh cao”. Ở vòng ngoài, các thí sinh sẽ làm bài thi trên máy tính để kiểm tra kiến thức tổng quát về Kinh tế Tài chính.

Các đội lọt vào vòng trong sẽ được hướng dẫn soạn thảo những dự án thiết kế các nhóm sản phẩm ngân hàng mới, gắn liền với nhu cầu thực tế cũng như điều kiện kinh tế xã hội cụ thể tại địa phương (mà các bạn chọn để xây dựng dự án). Những dự án - sản phẩm phù hợp và đạt yêu cầu sẽ được SCB đặt hàng. Những SV xuất sắc của cuộc thi sẽ được giới thiệu thực tập và làm việc tại Ngân hàng TMCP Sài Gòn. Do đó, SV không những được tiếp cận kiến thức về Kinh tế - Tài chính mà còn có cơ hội tiếp cận thực tế thông qua sự hướng dẫn của các giảng viên – chuyên viên của ĐH Ngân hàng và Ngân hàng TMCP Sài Gòn.

Các đội và cá nhân xuất sắc qua các vòng thi đều được giải thưởng. Ban tổ chức sẽ trao 17 giải cá nhân, 21 giải tập thể với tổng giải thưởng hơn 80 triệu đồng. Đội giành giải thưởng ở vòng chung kết “Chinh phục đỉnh cao” (ngày 19/10, tại Nhà văn hóa Thanh Niên TP.HCM) sẽ được nhận phần thưởng 15 triệu đồng.



XUÂN HUY

Read more

Giật giải thưởng lập trình game danh giá ở Nhật

0
(thongtin247) -


(SinhVienVN)Một chàng trai Việt vừa nhận được giải thưởng Japan Game’s Award – giải thiết kế game lớn nhất Nhật Bản được tổ chức hằng năm. Đó là Lê Khánh Huy, sinh năm 1984. Thiết kế game của Huy đã vượt qua 237 game thủ dự thi để nằm trong top 10 game hay nhất. Trong vòng chung kết, sản phẩm của Huy giành cả hai giải thưởng nhất và nhì cho game hay nhất. Huy cũng đã mang sản phẩm của mình đi triển lãm ở Tokyo Game Show để giới thiệu với công chúng Nhật.


Sinh viên làm trợ giảng

Khánh Huy là cựu sinh viên của Trường ĐH Kiến trúc TP. HCM. Học đến năm thứ hai, Huy quyết định đi du học tự túc để học về Animation (Hoạt hình). Để chuẩn bị cho dự định, Huy đến trung tâm EIC học tiếng Nhật trong vòng 5 tháng. “Nơi đây toàn là giáo viên người Nhật nên mình có thể giao tiếp cơ bản được để lên đường” – Huy kể.

Sang Nhật, Huy phải học tiếng thêm hai năm ở trường An Languege, sau đó được tuyển thẳng vào trường Shobi Gakuen.

Ban đầu, Huy dự định học chuyên ngành Đồ họa 3D, nhưng vào năm thứ nhất, học lớp Progaming (Lập trình), Huy lúc nào cũng đứng hàng “top Ten”. Vì vậy, các thầy trong trường và bạn bè khuyên Huy nên theo ngành Programing. Cũng vì thành tích học tập cao, nên dù du học tự túc, Huy cũng tự lực kiếm cho mình được học bổng do Nhà nước Nhật Bản cấp trong suốt 4 năm liền.

Ở Nhật đã 5 năm, hiện tại, Huy đang học năm thứ ba, nhánh Nghệ thuật và Thông tin gồm những chuyên ngành về Lập trình, Điện ảnh, Đồ họa, âm nhạc, Xử lý âm thanh… Trường chỉ có mỗi mình Huy là người Việt.

Tuy mới là sinh viên năm thứ ba, nhưng bên cạnh học tập trên giảng đường, Huy đã được nhà trường ưu ái giao trách nhiệm làm trợ giảng môn Thiết kế web và Lập trình. Huy tâm sự: “Làm trợ giảng rất vui. “Đệ tử” của mình toàn là sinh viên năm dưới. Mọi giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng Nhật. Thông qua việc trợ giảng này, mình làm quen được rất nhiều bạn mới. Ngoài ra, tiền lương trợ giảng cũng giúp mình trang trải chi phí sinh hoạt – học tập khá nhiều”.

Năm năm du học, Huy chỉ về thăm nhà hai lần. Việc học bận rộn, nghỉ Hè hay nghỉ Tết, Huy đều phải lên trường cặm cụi làm game hay làm web cho trường. “Cũng muốn về nhà thăm gia đình và bạn bè lắm, nhưng thôi, tập trung cho công việc trước”.

Sẽ còn chiến thắng!

Dù đã giành được hai giải nhất và nhì cho game hay nhất, nhưng chưa phải là giải “Ưu tú” nên Huy quyết tâm năm sau phải đoạt giải này. Những ngày này, gia đình Huy ở Việt Nam và thầy cô bạn bè ở Nhật – những người đã giúp đỡ và cổ vũ Huy - rất hãnh diện và tự hào.

Huy cho biết, mặc dù tiền thưởng không nhiều, chỉ có cúp pha lê, nhưng cậu rất hãnh diện vì nó là giải thưởng game lớn nhất Nhật Bản. Hơn nữa, đây là sáng tạo độc lập của Huy, trong khi những sản phẩm còn lại trong cuộc đua tài là kết quả của những tập thể.

Sản phẩm của Huy đã được giới thiệu trong Tokyo Game Show – chương trình giới thiệu game và quảng cáo các game sẽ ra mắt trong những năm tới và bình chọn game hay nhất trong năm của các công ty game lớn ở Nhật.

Cơ hội đang mở ra trước mắt Huy. Huy dự định khi học xong chuyên ngành sẽ nộp đơn vào các công ty game của Nhật để làm việc lấy kinh nghiệm. Sau đó, Huy sẽ về nước lập công ty cho riêng mình.

Huy khoe: “Trong 5 năm du học vừa qua, mình học được rất nhiều từ người Nhật. Nhất là ý thức tự giác rất cao và bảo vệ cũng như tuân thủ luật lệ chung rất nghiêm khắc”.

Xuân Huy

Tên tác phẩm game của Khánh Huy là Hoshipocha. Đây không phải game chơi trên bàn phím hay game điều khiển. Chơi Hoshipocha, game thủ dùng ngón tay vẽ lên màn hình. Từ những đường vẽ sẽ mọc ra những nhánh cây hình xoắn ốc hay hình xoắn vuông. Những nhánh cây tiếp tục mọc ra hoa hay những ngôi sao rơi xuống đất nuôi những mầm cây tên là Hoshipocha. Những ngôi sao rơi xuống dùng để tấn công kẻ địch đến quấy phá. Điểm đáng chú ý của game này là người chơi có cảm giác như đang sử dụng ma thuật, có thể vừa vẽ ra hình ảnh nghệ thuật, vừa có thể giải trí.

Read more

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2009

Lương của giáo sư tại Việt Nam thấp nhất thế giới

0
(thongtin247) -

Lương của giáo sư tại Việt Nam thấp nhất thế giới
Bao giờ lương của giáo sư Việt Nam ngang ngửa với giáo sư Việt ở nước ngoài? (Trong ảnh: GS Nguyễn Đăng Hưng (phải), Việt kiều Bỉ trong một lần giao lưu với các giáo sư Việt Nam)

KTĐT - GS Thêm cho rằng mức lương 4-5 triệu đồng/tháng như thế chỉ đáp ứng 1/4 nhu cầu bản thân và gia đình của các giáo sư Việt Nam.

Tại buổi thảo luận về công tác bổ nhiệm chức danh GS-PGS của ĐH Quốc gia TPHCM ngày 13/10, nhiều ý kiến cho rằng chính chế độ đãi ngộ chưa tương xứng nên GS-PGS của Việt Nam chưa tập trung hết sức lực và trí tuệ cho công việc chuyên môn.

Theo Cổng thông tin điện tử của Chính phủ Việt Nam thì mức lương trung bình của giáo sư Việt Nam vào năm 2008 là 200 USD/tháng. GS Trần Ngọc Thêm (trường ĐHKHXH&NV TPHCM) đánh giá đây là mức lương giáo sư thấp nhất thế giới, nếu so với lương trung bình của giáo sư châu Á là 1.000 USD/tháng. Còn nếu so với trong nước thì mức 200 USD thấp hơn so với nhiều nghề như trợ lý, phiên dịch, chuyên viên, trưởng phòng, giám đốc.
GS Thêm cho rằng mức lương 4-5 triệu đồng/tháng như thế chỉ đáp ứng 1/4 nhu cầu bản thân và gia đình của các giáo sư Việt Nam.

Còn theo như lời của GS Phạm Phụ (trường ĐH Bách khoa TPHCM) thì nếu trung bình thu nhập của các giáo sư là 10 thì trong đó lương chỉ khoảng 3 mà phụ cấp, tặng thưởng lại đến 7, nếu tỷ lệ này đổi ngược lại cho nhau thì tốt hơn. Ông cũng đưa ra đề xuất của mình với ĐHQG TPHCM là nên cho giáo sư được hưởng mức lương 1.000 USD/tháng.

Đưa ra đề xuất này, GS Phạm Phụ đồng thời dẫn ra những cơ sở khoa học. Đó là tiền lương phải dựa trên “Tam giác công bằng lương bổng”, trong phép so sánh lương bổng ở giáo dục đại học thế giới và giá trị xã hội của tầng lớp trí thức.

GS Phạm Phụ cho rằng mức thu nhập một người lao động ở Việt Nam có trình độ tương đương giáo sư đã là khoảng 2.000 USD/tháng. Hơn thế nữa, nếu so sánh với thế giới, mức lương trung bình hợp lý ở các nước phát triển cao thường gấp 1,5-2 lần so với GDP/đầu người, ở các nước phát triển trung bình là 3-4 lần, ở các nước phát triển thấp lại có thể đến 5-8 lần. Như vậy, nếu đối chiếu với Việt Nam thì mức lương 1.000 USD/tháng là hoàn toàn hợp lý.

Sự hợp lý về chế độ đãi ngộ sẽ giúp các GS, PGS yên tâm tập trung cống hiến hết sức lực và trí tuệ cho khoa học, cho chuyên môn, cho cơ quan sở tại.
Khủng hoảng thiếu GS, PGS

Chỉ có 152 GS-PGS/2.340 giảng viên bố trí ở 236 bộ môn (đạt tỷ lệ 0,64 GS-PGS/bộ môn), ĐH Quốc gia TPHCM đang đau đầu vì lực lượng giảng viên bậc cao quá mỏng và lại không có đội ngũ kế thừa khi một số người đã đến tuổi về hưu.

Theo PGS.TS Phan Thị Tươi, nhiều bộ môn ở ĐHQG TPHCM không có giảng viên là PGS, thậm chí một số bộ môn còn chưa có Tiến sĩ. Còn ở riêng ĐH Bách khoa TPHCM thì có đến một nửa số bộ môn chưa có giảng viên là GS-PGS. “Đây là một thách thức lớn đối với sự phát triển của ĐHQG trong tương lai”, bà nhận định.

Ngoài ra, những vị GS-PGS khi ở trong bộ môn cũng phải chịu sự quản lý của những thủ trưởng chưa có trình độ tiến sĩ hoặc vừa nhận bằng tiến sĩ, số năm giảng dạy ít (có người chỉ giảng dạy 2-3 năm). Theo bà Phan Thị Tươi, điều này ảnh hưởng rất lớn đến định hướng phát triển chuyên môn của ngành và chuyên ngành. Đây cũng là nguyên nhân làm chất lượng đào tạo ở một số ngành chưa đạt chuẩn.

Chính vì vậy trong những năm qua, ĐHQG TPHCM cũng như bản thân các trường thành viên đã đưa ra nhiều chính sách khuyến khích, đào tạo đội ngũ tiến sĩ trong nước và ngoài nước. Tuy nhiên, kết quả vẫn chưa khả quan vì người được đào tạo không trở về nước khi đã tốt nghiệp, hoặc về một thời gian rồi cũng chuyển công tác đi nơi khác. Ngoài ra, bà Tươi cho rằng hiện nay một số cán bộ giảng dạy sau khi có bằng tiến sĩ đã không chịu phấn đấu để đạt học vị PGS.

Về độ tuổi trung bình của PGS ở trường, bà Tươi cho biết là khá cao, chủ yếu trên 50 tuổi. Những người dưới 50 chỉ chiếm 20%, PGS tuổi dưới 40 chỉ đếm trên đầu ngón tay.

So với các nước phương Tây, GS.TSKH Trần Ngọc Thêm cho biết, GS ở các nước đó được tuyển vào làm việc với độ tuổi trung bình trên dưới 40. Chính vì vậy, ĐHQG TPHCM đang khủng hoảng về đội ngũ kế thừa GS-PGS.

Đánh giá về mục tiêu của ĐHQG TPHCM phấn đấu đến năm 2015 có khoảng 640 GS-PGS (đạt tỷ lệ 2,6 người/bộ môn), PGS-TS Phan Thị Tươi cho rằng việc nâng số GS, PGS lên gấp 5 lần trong vòng 6 năm tới là bất khả thi vì sẽ không đủ thời gian.

Theo Dân Trí

Read more

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2009

Hiệu trưởng 16 tuổi

0

TT - Hàng triệu trẻ em đang không được đến trường vì nghèo. Ở Ấn Độ, một thiếu niên 16 tuổi đang cố gắng thay đổi số phận của hàng trăm em nhỏ ở làng quê nơi mình sinh sống.

Babar Ali và 800 học sinh nghèo của mình - Ảnh: http://www.inspiresoul.com/

Câu chuyện của Babar Ali ở Murshidabad, Tây Bengal, phía đông Ấn Độ, là khát vọng được học hành tử tế ở những con người khốn cùng. Babar Ali có lẽ là hiệu trưởng trẻ nhất thế giới. Cậu thiếu niên này đang phải chịu trách nhiệm về việc học của hàng trăm em nhỏ từ các gia đình nghèo quanh xóm ở sân vườn nhà mình.

Chia sẻ

Một ngày của Babar Ali bắt đầu từ sớm. Thức dậy, làm việc vặt ở nhà, rồi lên xe đi 8km, đi bộ 2km để đến Trường Raj Govinda. Cao kều, ngồi ở giữa hàng đầu, Babar Ali luôn ghi chép cẩn thận lời thầy cô vì cậu là học trò ngoan. Babar tậm sự: “Đến trường là một nỗ lực vì em sống rất xa trường, nhưng các thầy cô rất tốt, và em rất thích học. Cha mẹ em tin rằng em phải học hành tử tế, nên em đi học”.

"Nhiệm vụ của em là dạy các bạn, giúp đất nước này có tương lai tốt hơn”

Raj Govinda là trường công nên Babar Ali chỉ phải đóng tiền quần áo, sách vở và tiền thuê xe để đến trường. Nhưng như thế gia đình em cũng phải chi đến 1.800 rupee/năm (40 USD) để con đi học. Ở miền Tây Bengal, đó là số tiền lớn. Nhiều gia đình không thể có nổi để cho con đi học, ngay cả khi học miễn phí.

Khi giờ học ở Trường Raj Govinda kết thúc, Babar Ali không đi chơi như bạn bè. Em trở về nhà, dạy lại những gì học được ở trường cho các bạn trong làng.

Bốn giờ chiều, khi em về đến nhà, tiếng chuông nhà em reo lên, báo hiệu giờ học ở nhà đã bắt đầu. Trẻ em trong làng ùa đến lớp. Đó là dãy nhà dựng lên sơ sài. Chúng xếp hàng, hát quốc ca rồi ngồi xuống những tấm lót mang theo, hay những chiếc bàn dài làm bằng gỗ. Còn Babar Ali bắt đầu bằng những quy tắc lớp học, trước khi dạy lại học trò những gì em được học ở các thầy cô trong trường. Bọn trẻ đứa thì ngồi ghế, đứa thì ngồi nền đất. Tiếng gà vịt quàng quạc xung quanh. Mọi góc sân, các nhóm trẻ em đều chăm chỉ.

Chumki Hajra chưa đi học bao giờ. 14 tuổi, em sống ở một túp lều nhỏ cạnh cánh đồng cùng bà. Trong lều chỉ có cái giường và vài món đồ vặt vãnh. Mỗi sáng thức giấc, thay vì đến trường, em rửa chén bát, lau dọn nhà hàng xóm. Em đã làm vậy từ khi lên 5 tuổi. Mỗi tháng em kiếm được 200 rupee (5 USD). Khoản tiền ít ỏi này rất quan trọng với gia đình em.

“Cha em bị khuyết tật và không làm việc được - Chumki vừa kể vừa rửa nồi - Gia đình em cần tiền. Nếu em không làm việc này, làm sao nhà em có tiền?”. Nhưng Chumki vừa được đi học trong trường của Babar Ali. Ca làm việc buổi sáng kết thúc lúc 14g30, rồi em đến trường. 19g tan trường, em lại đi làm tiếp.

Trong lớp học của Babar Ali, các em học sinh ngồi dưới đất để học - Ảnh: chụp từ phim của BBC

Miễn phí hoàn toàn

Khi Babar Ali bắt đầu chơi trò dạy học, em mới 9 tuổi. Bọn trẻ quanh xóm đứa nào cũng thích nghe em kể lại những gì em được học ở trường. Bây giờ, em có 800 học sinh, tất cả đều từ gia đình nghèo, tất cả đều được đi học miễn phí. Học trò của em đến lớp sau một ngày phục vụ ở gia đình khác hoặc làm việc trên cánh đồng. Chính quyền địa phương đã thừa nhận trường học của Babar Ali và cho rằng nó giúp giảm tỉ lệ mù chữ ở khu vực.

Babar Ali giải thích: “Khi bắt đầu, em dạy như chơi kiểu con nít. Nhưng rồi em nhận thấy các bạn sẽ không bao giờ học đọc và học viết được nếu không có những bài giảng phù hợp. Nhiệm vụ của em là dạy các bạn, giúp đất nước này có tương lai tốt hơn”.

Ngoài Babar Ali, trường học trong sân vườn còn có thêm chín “giáo viên” khác đều là những học sinh tình nguyện. Babar Ali không thu bất kỳ khoản thù lao nào. Điều đó có nghĩa là trẻ em nghèo nhất cũng có thể đến trường. Ước mơ của Chumki là trở thành y tá. Và biết đâu các lớp học của Babar Ali có thể giúp em biến ước mơ đó thành sự thật.

KHỔNG LOAN (Theo BBC)

Read more

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

Tình sinh viên

0

30/09/2009 - Blogger: myplus.

Một học sinh đi chơi về tuyên bố với cả phòng:

Cuối cùng rồi cũng có người con gái dám liều mình vì tao.

Cả phòng nhao nhao:

- Ai vậy mày, nhỏ nào nói nghe coi?

- Nhỏ Hồng bên lớp sử chứ ai!

- Nhỏ nói gì với mày?

- Nhỏ nói “Yêu ông ư? Tui thà nhảy lầu còn hơn”.

o O o

Trong lớp tôi có một cô nàng tên Liễu nhưng thân hình thì từa tựa… cô gái Hà Lan, và thường giải quyết mọi rắc rối bằng… cú đấm! Đám con trai bọn tôi là nạn nhân trực tiếp của nàng. Đều trớ trêu nàng lại là… bông hoa duy nhất của lớp, nên chúng tôi đành cắn răn chịu đựng nàng bạo hành, không dám hó hé gì.

Để giải quyết vấn đề này, cả lớp phân công tôi – đứa giỏi văn nhất trong lớp cơ khí 3 này – viết một bức thư để… cảnh tỉnh nàng. Sau một đêm thức trắng, tôi đã làm xong một bài thơ viết lên mặt bàn chỗ nàng hay ngồi, kèm theo một bông hồng đỏ thắm. Nội dung của bài thơ như sau:

Liễu em đẹp, người em mập lắm!
Mắt sáng ngời giơ quả đấm lên cao
Và ai đó là người em giáng xuống
Thì cả cuộc đời, tàn tạ cánh hoa mơ!

Còn anh đây, thức trắng để làm thơ
Ca người đẹp có bàn tay nghìn ký
Và cầu mong cho em đừng để ý
Dí quả tạ vào tan nát đời anh!

Read more

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009

Chông chênh đời nữ sinh nghèo

0

Chông chênh đời nữ sinh nghèo
Nữ sinh trường CĐ Sư phạm trung ương TPHCM

Vội vàng tìm việc làm thêm

Đời sinh viên nghèo luôn gắn với chữ “làm thêm”. Ai học giỏi thì làm gia sư. Ai có sức khỏe thì chạy bàn, phát tờ rơi. Riêng những nữ sinh trường CĐ Sư phạm trung ương TPHCM lại làm thêm bằng việc tham gia đội múa trong đám cưới. Thu Hà, sinh viên năm 3 bật mí: “Đó là việc làm đặc thù của sinh viên trường mầm non đấy ạ”.

Tuy vậy, không phải cô giáo tương lai nào cũng có thể tham gia đội múa đám cưới được. Dù rằng, trong tuyển sinh đầu vào, trường cũng cho thi năng khiếu: múa, hát, kể chuyện, thẩm âm, hội họa…Bởi lẽ, để có thể làm việc này, theo lời Kim Trang, sinh viên cần có năng khiếu và sự đam mê. Áp lực trong việc này cũng không nhỏ. Trong đội múa cũng có phe phái. Có khi nói xấu nhau, có khi không gọi nhau đến tập dượt. Người nào múa sai tuy không trừ tiền công nhưng nghe chửi cũng phát sợ. Tiền công cho sinh viên là 50.000 đồng một đám cưới. Thu nhập tuy bấp bênh nhưng cũng giúp Kim Trang xoay sở trong những chi tiêu trong cuộc sống.

Nhưng có những nữ sinh khác như Đinh Thị Quyên, quê Nam Định tìm mãi mà chẳng có việc nào phù hợp với em. Sức khỏe kém, cứ 2 tháng là em bị bệnh giời leo. Lúc đó, vùng da trên mặt, trên cánh tay bị lở loét, đau rát, có khi con mắt bị sưng vù lên. Quyên phải nằm viện khoảng 1 tuần thì mới khỏi bệnh. Bác sĩ nói là do sức đề kháng của cơ thể yếu nên mới thế. Nhưng thương bố mẹ ở quê làm nông cực khổ, lại phải hàng tháng gửi tiền vào nên Quyên quyết chí làm thêm, được đồng nào hay đồng đó.

Vừa chân ướt chân ráo lên nội thành, chưa biết đường sá ra sao nên cô bé mượn bạn chiếc xe đạp rong ruổi tìm việc. Xin phụ quán phở thì người ta nhận nhưng phải làm khuya. Trong khi kí túc xá thì 10 giờ đã đóng cửa. Xin làm gia sư thì chưa có lớp nào phù hợp với em. Chỉ còn có lớp 5 mà em thấy mình dạy không nổi, chỉ dạy được cho mấy em nhỏ lớp 2. Vậy là số tiền đặt cọc bằng 40% lương đành nằm lại ở trung tâm gia sư. Khi nào có lớp học phù hợp thì người ta mới gọi đi dạy.

Chỉ mong về quê dạy em nhỏ

Nhắc đến chuyện tiền lương giáo viên mầm non, những cô giáo tương lai không khỏi bùi ngùi. Hỏi về quê hay ở lại thành phố, hầu như ai cũng nói về quê. Cô sinh viên Lệ Thu, ở Lâm Đồng nói em sẽ về nhà để dạy lũ nhỏ khuyết tật. Lúc trước, thi vào ngành Giáo dục đặc biệt là do em thấy thương một em nhỏ bị khiếm thính ở gần nhà.

Phải về nhà, bởi Thu còn bố mẹ ở quê. Bố bệnh đã mấy năm nay, không làm gì ra tiền. Còn mình mẹ cuốc vườn thuê cho người ta. Vậy mà mẹ em nuôi được cả mấy chị em đi học. Trừ người chị cả đi tu, còn lại 3 chị em gái cũng có trình độ từ trung cấp trở lên. Mỗi tháng, nhà gửi cho Thu khoảng 300-400.000 đồng. Bởi vậy, ngay khi lên thành phố học, cô bạn đã sắm ngay một chiếc xe đạp cà tàng để làm gia sư cho học sinh lớp 2.

Quê nhà của những nữ sinh này cũng đầy khốn khó. Như em Kim Trang, nhà ở huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận. Gia đình không sum vầy. Bố theo người khác, bỏ mẹ một mình nuôi 5 chị em. Đến lớp 10 thì mẹ mất vì suy kiệt. Trước khi ra đi, người mẹ còn gắng gượng nói ông bà ngoại ráng nuôi mấy đứa con được ăn học nên người. Thời phổ thông, cuộc sống của Trang còn gắn liền với xe bán bánh mì ở trước nhà. Ông bà ngoại già rồi, làm nông cũng không bao nhiêu tiền. Thế nên, ngoại bán đất nuôi mấy đứa cháu đi học.

Vậy mà 5 chị em không ai bị thất học. Hai chị của Trang đều học sư phạm, giờ đã ra trường. Chị lại tiếp tục thay ngoại nuôi em đi học. Mỗi tháng, Trang chỉ nhận khoảng 500.000 đồng của chị gửi vào. Bởi vậy, để có thể sống được ở thành phố này, Kim Trang xoay sở làm đủ việc từ gia sư, phát tờ rơi cho đến múa trong đám cưới.

Cuộc đời vốn nhiều trắc trở. Hy vọng rồi đây, những cô giáo mầm non tương lai sẽ vượt qua được những khó khăn để có thể theo nghề và sống với nghề “gõ đầu trẻ”…

Bài và ảnh: Hiếu Hiền

Read more
 
Copyright 2011 Taynguyennews.net. Designed by Cute Templates Blogger.
Thanks to: Link 1, Link 2, Link 3.