
Từng tia sáng chiếu xuyên qua khung cửa sổ nhỏ trong căn phòng, hắt vào mặt làm tôi phải mở mắt, ngồi dậy vương vai và ngáp dài …
Oa..oa..trời sáng rùi !
Dậy đi trời sáng.. – tôi chúi đầu xuống tầng dưới (giường 2 tầng) định kiu Vĩ dậy thì thấy một “cảnh tượng” hết sức …
Ah…ah.. – tôi la lớn lên
Khiến thằng nhóc đang nằm trên giường, nghe được “tiếng hú nơi phố phường” giật mình tưởng con gì kiu rùi té một cái đụi xuống sàn nhà, ui..
Anh làm gì mới sáng sớm đã “nhớ rừng” rùi!! – nó quát lên
Sao..sao em..chỉ bận “đồ lót” ngủ vậy? – tôi lấy tay chỉ vào cái cơ thể chỉ có một mảnh vãi nhỏ che thân của thắng nhóc.
Lúc này chắc nó cũng nhận ra nên vội vàng kéo cái chăn từ trên giường xuống che cái body của nó lại. Mặt nó cũng đỏ lên rùi nhìn tôi và nói :
Tại tối nóng quá, nên cởi ra ngủ cho mát!
Nóng sao hok mở quạt lên? – tôi quay sang chỗ khác - bận đồ vô lẹ đi!
Quạt hư rùi, chưa sửa lấy đâu ra mà mát, ai như anh ở tầng trên có cái cửa sổ nhỏ, gió vào mát thấy mồ!! – nó làm mặt giận nói lại.
Ui..vậy hén, anh quên, sorry nhóc, nhưng mai mốt nóng lên ngủ với anh cho mát, giường cũng rộng mà! – tôi đưa ra lời khuyên cho nó ( chỉ vì lới nói kiểu “mời sói vào truồng heo” như vậy mới có chuyện xảy ra nè!>.<) Anh nhớ lời anh hứa đó nha!! – nó cười một cách hết sức nham hiểm - ủa mà hôm nay anh hok đi học àh! Úi, em và anh học cùng giờ mà, em chưa đi sao anh đi được? – tôi hơi ngơ ngác Em chưa nói với anh hôm nay trường em cho nghỉ hah? – nó ngạc nhiên hỏi tôi và nhìn cái đổng hồ trên tay rùi nói – anh lẹ đi, 7h30 rùi đó!!Coi chừng trễ! Áh..trễ rùi chứ coi chừng gì nữa, thèn quỹ, hôm nay anh mà hok sao là về tính chuyện với nhóc đó! – tôi vừa la lối om xòm, vừa ba chân bốn cẳng hoàn tất các thủ tục cá nhân rùi chạy nhanh ra sân vắt giò lên chiếc xe đạp, nhanh tới nỗi tôi chỉ kịp nói một câu với gia đình rùi phóng với tốc độ “100cây chuối/ giờ”: Thưa papa, mama con đi học, thèn quỹ anh về cho nhóc bít tay, trốn đi trước khi anh về nha!!! Hai vợ chồng chỉ bít đứng nhìn pé Heo yêu quý của họ rời nhà với một câu nói “thưa mắng” lẫn lộn, khiến họ chỉ bít nhìn và phì cười vì tính cách hết sức dễ thương của nó. Anh nhận nuôi đứa bé ngoan lắm anh có bít không? - người phụ nữ cười nhẹ nói với chồng cô. Uh..!Anh cho em bít điều này, Quân ko phải là do anh nhận từ cô nhi viện đâu, mà là…từ mẹ ruột của pé! - người đàn ông thoáng bùn khi nhắc tới sự việc này. Vậy là sao?Vậy là ba má pé Heo vẫn còn àh? - người vợ tỏ ra hết sức ngạc nhiên trước lời nói của người chồng Đúng vậy, chuyện dài lắm, anh sẽ kể cho em nghe sau, nhưng anh cho em bít mọi lỗi lầm đều là do người phụ nữ ấy gây ra..!Bà ta không xứng làm mẹ của Quân!! Vâng, em bít rùi nhưng em sợ có một ngày nào đó họ muốn nhận lại nó thì sao?Em ko mún mất pé Heo đâu! Người đàn ông lặng lẽ ôm lấy vợ mình, mắt nhắm lại nghĩ tới câu nói của cô, ông cũng sợ, sợ một ngày nào đó cũng mất Quân, cũng giống như mất đi cái người mà ông yêu, mối tình đầu của ông, tuy bây giờ ông đã có “người mà ông muốn bảo vệ” nhưng ông vẫn sợ cái cảm giác mất đi người ông yêu thương một lần nữa lại đến với ông. Oa..oa.. Sắp tới lớp rùi, ráng lên chút xíu nữa.. ! Tôi vừa nói trong tiếng thở dốc, vừa rẽ sang cái cầu thang để đến lớp, bất ngờ…ầm.. áh.. áh..tôi lại đụng phải hắn, chùi ui..tôi tông quá mạnh khiến cả hai té ra đất và.. môi tôi chạm vào một vật mềm mềm, âm ấm, áh..là môi hắn..khi nhận ra tôi lật đật bò dậy, để cho hắn nằm đó, chạy một cách nhanh nhất mà không hề quay lại để xem hắn có sao ko, mặt tôi đỏ như trái gấc chín…phóng một mạch đến cửa lớp.. Em ..em chào cô! – tôi thở hổn hển Bà giáo già, hơi nhăn mặt lại, quay ra nhìn tôi và nói : Đi học trễ àh, học sinh mới mà vậy àh, thôi tôi tha lần này, vào lớp lấy vở ra ghi bài lẹ đi!! Tôi mừng rỡ trong lòng, bước vào lớp và đi đến chỗ ngồi của mình, vừa tới nơi đã gặp ngay tên Hội phó, tôi vừa ngồi vào chỗ thì đã nghe giọng giọng hắn huyên thuyên: Ủa, you ngũ quên ha?Vậy mình cùng hội rùi hén, me cũng chúa ngủ quên, may sao hôm nay dậy sớm nên đến đúng giờ nè! Ùh.. ùh.. –tôi trả lời qua loa với tên này. Bạn gì ơi, đừng bắt chước Phúc nha, cậu ta hư lém, hên cho cậu là cô giáo này dễ chứ hok là bạn đứng hết tiết rùi!! – Thư kí Lý nói nhỏ qua bên chúng tôi. Uh,cảm ơn cậu, mình sẽ đề phòng 24/24! – tôi cười đáp trả lại Úi, sao Minh nói xấu tui, tui “dễ xương” như vậy mà nói tui hư ha! – tên này nói vọng qua bên thư kí Lý để “phủ định mệnh đề”. Hi hi hi.! – tôi và thư kí Lý cười nhỏ khi thấy hắn “tự tin” như vậy. Ba em kia, đứng dậy ra khỏi lớp cho tôi! - giọng bà giáo già quát lên Cả ba chúng tôi giật mình đứng dậy nhanh như chớp, cả ba nhìn nhau rùi lầm lũi đi ra mà hok dám một lời nói lại ( nhiều chuyện trong lớp mà nói lại cái gì!) Cũng may đây là giờ Giáo dục Đạo đức nên cũng hok quan trọng lém nên có ra cũng hok sao, khỏi bùn ngủ (úi, học sinh trường nào mà “ngoan” thía?>.<) Vừa ra tới đượt cửa lớp thì, chuyện gì đến sẽ đến, tôi chạm ngay mặt hắn, quá xấu hổ vì chuyện khi nãy nên tôi chỉ nhìn xẹt ngang rùi cúi mặt xuống đi qua chỗ hắn đang đứng,,ui,,,nghĩ đến mà.. Sao vậy, cả ba người? - hắn hỏi Tại nhiều chuyện đó Long ui! – tên Hội phó nói nhanh rùi cũng bước ra đứng cạnh tôi. Lát làm bảng kiểm điểm cho, hội trưởng! – Thư kí Lý chen vô rùi cũng “lặng lẽ” bước ra cạnh tôi. Hắn không nói gì nữa mà, chỉ nhìn thoáng qua cả ba chúng tôi rồi bước vào lớp, để lại ba người “bơ vơ” chỗ hành lang. Bạn tên gì vậy? – thư kí Lý bắt chuyện với tôi Àh, mình tên Lương Triều Quân, còn bạn là Lý Triều Minh phải hok! – tôi giới thiệu tên mình rùi nhanh miệng nói thêm. ủa, sao bạn bít? – thư kí Lý hỏi trong sự ngạc nhiên Àh, bạn mình nói cho mình bít đó, nhỏ học lớp 11A1 nè, tôi vừa nói vừa chỉ tay qua lớp kế bên. Hai you một người Triều Quân, người Triều Minh, nghe giông giống sao ấy! – lúc này tên Hội phó mới bon chen vô câu chuyện của chúng tôi. Uh ha, thư kí Lý và Hội phó nè, sao cái tên Hội trưởng khi nãy khó chịu quá vậy? Thư kí Lý..?Hội phó..?Sao cậu kiu gì nghe mắc cười vậy? – cả hai người tròn xoe mắt nhìn tôi và hỏi. Chứ hok phải mấy bạn làm trong cái Hội học sinh gì sao, gọi vậy là đúng rùi! Àh, hahaha.. - cả hai cùng bụm miệng lại cười Đúng là tụi mình làm trong Hội học sinh nhưng đừng gọi tụi mình như vậy, kì lắm, cứ kiu tên đi! – thư kí Lý nói với tôi Àh, được rùi, Minh với Phúc phải hem? – tôi hỏi lại cho chắc ăn Mà nè, thư kí …àh hok ..Minh nè, sao tên Hội trưởng đó khó chịu quá vậy? – tôi hỏi thêm về hắn Ai?Ah, cậu nói Hội trưởng Lý Văn Long đó hha? – Phúc hỏi Uh, cái tên khó chịu đó đó! – tôi gật đầu Cậu ta nhìn vậy chứ dễ gần lắm, tại mang tiếng Hội trưởng mà, phải nghiêm mặt ra vậy người ta mới sợ chứ! – Phúc nói típ – Với lại sinh trong gia đình “bề thế” như vậy cậu ta buộc phải vậy thui, chứ bình thường cậu ta như con nít vậy, có điều cậu ấy hay méc cỡ lém, bởi vậy mới có khuông mặt nhìn “oai nghiêm” vậy để che dấu thui!! Cái thứ hai là cậu ấy là em họ của Minh đây nè! – Hội phó Phúc “bổ sung” một thông tin hết sức gây ngạc nhiên ( hai người cùng họ Lý mừ!!) What? ủa quên..cái gì? – tôi há hốc mồm trông như một thằng ngu – Minh nhìn hiền vậy mà là anh của cái tên “ác ôn” đó hah? Hi..!Cảm ơn cậu! nhưng mà mình nghĩ Long ko xấu như cậu nghĩ đâu! – thư kí Lý cười thật hiền và nói tốt cho hắn. Ui..sao cũng được …hắn tốt hay xấu gì để sau, hôm nay mình rất vui vì đã có thêm hai người bạn như các cậu, để mai mốt mình giới thiệu nhỏ bạn thân mình cho các bạn hen! – tôi cắt ngang câu chuyện mà vui mừng nói Uh, bít rồi, giới thiệu với tụi mình nha!Mà công nhận cậu “ dễ thương” thật đó, nhìn trong sáng như con nít vậy! – thư kí ..thui kiu Minh lun cho rùi, nói bồi thêm một câu làm tôi méc cỡ gần chít >.<
Đúng rùi, bây giờ chắc ít ai được như cậu đâu, ngườ igì mà hồn nhiên ghúm! – Phúc chen vào một câu nữa
Mấy cậu trêu mình thì có, con nít gì..có nít quỹ thành tinh thì có.. – tôi đáp lại pha chút đùa
Dù sao đi nữa thì hôm nay quả thật khác xa ngày hôm qua, công nhận trong Hội học sinh lại có hai người dễ gần, dễ làm wen vậy, lúc mà nghe hai cậu ấy nói tốt cho tên ấy, tôi cũng hơi yếu lòng, mún đến làm wen nhưng nghĩ tới chuyện hùi nãy nên thui…bỏ qua ..hok nghĩ nữa… (điệp khúc hok nghĩ này bít bao giờ mới chấm dứt đâ, nghĩ lẹ đi cho chuyện tới cao trào chứ!!^-^)
Con nữa)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét