
Nắng đong đầy con phố, phủ vàng cả những con đường rải nhựa của Sài Thành. Nắng như đứa trẻ con nghịch ngợm và thích dọa dẫm. Nắng tung tăng và thích nhảy nhót, từ ô cửa này sang ô cửa khác, chồng chà chồng chành, người ta dễ say nắng. Em vẫn thường say nắng ai đó một vài ngày và thả cho mình trôi theo. Em thích cảm giác say nắng một người, luôn toàn vẹn và ngắn ngủi, được thấy mình yêu không cần một lý do nào, không dằn vặt bởi một giới hạn nào.
Bản thân toàn vẹn đã là một khiếm khuyết lớn, người ta chẳng bao giờ rót nước ngập tới miệng chai kẻo mở nắp sẽ sánh ra ngoài, cũng như chẳng ai đổ đầy yêu thương vào tim, người khôn ngoan biết đóng tim lại kịp thời, chừa cho mình một đường lui và say nắng chỉ là chóng vánh. Đương nhiên không phải ai cũng tỉnh táo và toan tính chính xác trong tình yêu, chỉ đơn giản là có những thứ tự nhiên sẽ dừng lại như dây cót đã quay hết một vòng là rất tự nhiên không phải lỗi của ai.
Nếu một sáng thức dậy, thấy tim vắng vẻ thì gọi cho nhau chào tạm biệt và xa nhau nhẹ nhàng. Những con người đi qua cuộc đời, có người ở lại mãi mãi, có người vội vàng đi. Nhưng dù đi hay ở, dù vội vã hay bình thản thì theo một cách nào đó người ta cũng để lại một mùi hương, một tiếng động, một ánh nhìn và đôi khi là cả một trái tim.
Nắng, rồi sẽ tắt. Ngày, rồi tan vơi. Người ta, rồi sẽ dừng lại, dừng lại ở đó, trên dốc cao thẳng xuống lòng vực thẳm chỉ một cái nghiêng mình, một cái vẫy tay là tất cả sẽ xoay chiều, sẽ thay đổi hết. Đời em, đời anh và nhiều cuộc đời liên hệ, dừng lại nghe anh vì hồn em là những nan xe gãy đổ, vì lòng anh là cơn gió mát lạc loài. Mong cho anh những ngày lung linh nắng nhưng mà đừng có say nữa nghe anh.
Bản thân toàn vẹn đã là một khiếm khuyết lớn, người ta chẳng bao giờ rót nước ngập tới miệng chai kẻo mở nắp sẽ sánh ra ngoài, cũng như chẳng ai đổ đầy yêu thương vào tim, người khôn ngoan biết đóng tim lại kịp thời, chừa cho mình một đường lui và say nắng chỉ là chóng vánh. Đương nhiên không phải ai cũng tỉnh táo và toan tính chính xác trong tình yêu, chỉ đơn giản là có những thứ tự nhiên sẽ dừng lại như dây cót đã quay hết một vòng là rất tự nhiên không phải lỗi của ai.
Nếu một sáng thức dậy, thấy tim vắng vẻ thì gọi cho nhau chào tạm biệt và xa nhau nhẹ nhàng. Những con người đi qua cuộc đời, có người ở lại mãi mãi, có người vội vàng đi. Nhưng dù đi hay ở, dù vội vã hay bình thản thì theo một cách nào đó người ta cũng để lại một mùi hương, một tiếng động, một ánh nhìn và đôi khi là cả một trái tim.
Nắng, rồi sẽ tắt. Ngày, rồi tan vơi. Người ta, rồi sẽ dừng lại, dừng lại ở đó, trên dốc cao thẳng xuống lòng vực thẳm chỉ một cái nghiêng mình, một cái vẫy tay là tất cả sẽ xoay chiều, sẽ thay đổi hết. Đời em, đời anh và nhiều cuộc đời liên hệ, dừng lại nghe anh vì hồn em là những nan xe gãy đổ, vì lòng anh là cơn gió mát lạc loài. Mong cho anh những ngày lung linh nắng nhưng mà đừng có say nữa nghe anh.
nguồn yume
0 nhận xét:
Đăng nhận xét